Truyện Sex Hay Bác Ba Phi Sung Sướng – Truyện 18+
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9279
Chia sẻ:
Khi mấy ngón tay của chàng đi sâu vào lỗ lồn và lỗ đít, nàng run rẩy, nước trong lồn bắt đầu rỉ ra, miệng rên rỉ”Oh sướng quá…..em cảm thấy cực kỳ sung sướng như đang sống trên thiên đường, sướng….s ư ớ n ggg quá anh ơi i.i.i…..”
“Em sướng rồi, anh thôi, em nhé?”
“Không kh. ô. ô.n.gggggg em cần anh đút cặc vào lồn em. Xin anh đụ.u.u.u, địttttt..emmmm, em muốn con cặc khổng lồ của anh xuyên vào người em.”
Mạnh cầm cặc rê lên, kéo xuống, dọc theo khe suối, khơi giòng dâm thủy, chưa cho đầu cặc chui vào bên trong. Ngọc rên rỉ, chờ đợi, tức mình la”Đút cặc vào đi anh, em chịu hết nổi rồi, lậy anh…địt em đi…..”
Mạnh cũng cảm thấy không thể trêu chọc nàng được nữa, đầu cặc bắt đầu len lỏi qua cửa hang chật hẹp của cô gái đã từng trải nhưng vẫn còn xít xao như gái còn trinh.
“Vào sâu…sâu hơn nữa ….anh ơi….hơi ran rát… nhưng không đau lắm….em chịu được…..”
Không muốn làm cho nàng đau vì con cặc quá khổ, chàng cho nó từ từ tiến vào, sâu dần, sâu dần cho đến khi bìu dái áp sát miệng lồn. Đến đây cặc nằm nghỉ cho lồn dãn ra, quen dần với kích thước mới.
“A a a…lồn em đã nuốt trọn cặc anh rồi…..hơi ran rát….nhưng bây giờ hết rồi…sướng quá….đã quá.. .anh có thể đánh vào đít em, đóng cặc thật sâu vào lồn em, mắng em là con đĩ cũng được.”
Mạnh cúi xuống hôn lên lưng, lên gáy, Ngọc quay mặt lại cho chàng hôn lên môi. Đồng thời cặc thì thụt trong lỗ lồn lúc khoan thai, lúc dồn dập, khi mạnh, khi yếu. Nàng sung sướng, phát biểu”Đã quá……..đụ em mạnh nữa đi anh…mắng em là đứa con gái hư đi….”
Mạnh dọng cặc sầm sầm vào lồn đầy nước và nói”Đồ con gái hư…..cần phải trừng phạt…..” rồi một tay phát vào mông nàng kêu đôm đốp. Chàng nắm tóc nàng kéo giật lại phiá sau như cầm giây cương ngựa, điều khiển ngựa chậy nhanh về đích.
“Em thích như thế này phải không? Em thích được địt phải không?”
“Vâng…vâng em thích lắm….em thích được địt nhiều lần…..thích được địt mạnh, càng mạnh càng tốt…”
Toàn thân Ngọc run rẩy, đầu gục xuống thảm, hai tay khụy theo, miệng thở hổn hển”Em ra….emmmm… ra a a a a….”
Lồn Ngọc nghiến chặt cặc, miệng lồn mấp máy, mở đóng, mở đóng liên hồi. Mạnh nghiến răng, nín thở, cặc đóng rầm rầm vào lồn cho đến lúc luồng tinh khí này tiếp luồng tinh khí kia vọt ra đầy bao cao su. Đến lúc này, cả hai cùng mệt. Ngọc duỗi hai chân, giang hai tay, nằm ẹp xuống thảm. Mạnh nằm đè trên lưng Ngọc nghỉ ngơi, nhưng cặc vẫn còn trong lồn.
Cuối cùng Mạnh hỏi “Điều gì sẽ xẩy ra tiếp theo?”
“Em nghĩ, chúng ta nên dùng toàn thời gian còn lại của cuối tuần này để ĐỤ. Anh sẽ đụ em, khi anh xuất tinh xong, em sẽ mút cặc cho nó sống lại để chúng ta lại tiếp tục đụ. Trong thời gian này chỉ có hai việc ĂN và ĐỤ cho đến lúc trở về Saigon”
“Anh đồng ý”
“Khi về đến SàiGòn, chúng ta lại trở về nếp sống cũ, vì em chưa có thể chia tay với ông chủ của anh được. Em còn cần sự hỗ trợ tài chính của ông ấy. Ông Thiện đã đối xử với em rất đẹp, chưa bao giờ để em thiếu thốn những thứ em cần”
Mạnh hơi thất vọng nhưng phải chấp nhận”Anh đã thật sự yêu em vì chúng ta đã hiểu nhau rất nhiều. Em chỉ đến với ông chủ ngày Thứ Hai và Thứ Năm, còn những ngày khác em là vợ anh cũng được.”
Ngọc gật đầu đồng ý, gối đầu lên cánh tay chàng, nằm co mình, ôm chàng, ngủ một giấc. Gần sáng, Ngọc thức giấc, lại bú cặc, nuốt tinh khí của người tình đúng như giao ước. Suốt hai ngày Thứ Bẩy và Chủ Nhật,
hai người không rời khỏi phòng ngủ, khi đói gọi bồi mang thức ăn đến phòng, ăn xong lại đụ. Khi mệt chợp mắt một lúc rồi lại tiếp tục đụ…đụ cho đến sáng Thứ Hai mới trở về.
Trên đường trở về, Mạnh phải cố gắng lắm mới khỏi ngủ gục trên tay lái. Ngọc ngả ghế về phía sau, nằm ngủ một giấc dài. Xe dừng bánh trước nhà Ngọc, lúc đó nàng mới tỉnh giấc. Ngọc hôn từ biệt Mạnh rồi lảo đảo đi vào nhà.
Hết 0Phần Mở Đầu: Ông Lão Tội Nghiệp
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát…
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát… Đang ngây ngất mơ màng trong khung cảnh tuyệt vời, bỗng đâu gần đó có một ông lão định leo ra thành cầu có vẻ như muốn tự tử. Tui nhào ra cái ào nắm lấy ông lôi ngược trở lại.
- Bác ơi! Đừng có làm vậy mà! – Tui nói vẻ trấn an ông lão – Có gì khó khăn thì cháu giúp cho chứ sao lại muốn chết vậy bác?
- Mèng đéc ơi cái cậu này làm cái gì dzậy ta? Tui chết thì mắc gì đến ai đâu mà cậu hổng cho?
- Dạ không dám, cháu chỉ muốn bác từ từ nghĩ lại cho kĩ đã, rồi sau đó có chết cũng không trễ đâu. Có gì khúc mắc bác cứ cho cháu biết, may ra cháu có thể giúp gì được cho bác.
- È he! Cậu này coi cũng đẹp trai hiền lành. Thôi tui chiều cậu luôn đó. Để xem cậu có giúp được tui không hay là cũng chỉ nói dóc thôi? – Ông lão cũng bớt căng thẳng nhưng có vẻ vẫn còn nghi ngờ.
- Thôi được! Bác cháu mình kiếm quán nào vừa lai rai vài chai bia vừa tâm sự nhé.
- Hổng được đâu, tui hổng có uống bia – ông phản đối.
Tui hơi ngạc nhiên vì hổng lẽ trên đời này có ông già Nam bộ hổng biết nhậu:
- Ủa vậy bác…không nhậu được à…? Hay là uống trà đá……
- Trà trà cái con khỉ khô gì. Tui nói là hổng uống bia chớ có nói là hổng nhậu đâu.
- À…! Thì ra là dzậy – Tui bị chưng hửng, quê quá xá vì không ngờ ông lão này cũng kinh đáo để.
Đi vòng xuống dưới chân cầu kiếm một hồi mới được một quán nhậu có cô chủ quán xinh dễ sợ. Thấy tui cứ để ý đến cô gái, ông lão lắc đầu:
- Chắc cậu cũng có ngày giống như tui thôi.
- Ủa tại sao dzậy bác?
- Thôi gọi vài món với mấy xị đế đi đã. Có rượu vào rồi mới đủ can đảm kể cho cậu nghe.
Tui gọi mấy món ngon nhất và ba xị đế. Khi món ăn đã sẵn sàng, tui mời ông lão. Ông uống xong, “khà…!” một tiếng thật đã rồi mới bắt đầu vừa gắp mồi vừa kể:
- Tui thấy cậu đàng hoàng nên hôm nay sẽ đem hết bí mật bao năm của mình ra kể cho cậu nghe. Nhưng mà cậu phải hứa với tui là không được nói lại cho bất kì ai biết ( có lẽ là ngoại trừ các huynh đệ trong diễn đàn của Bác Ba Phi thôi!!! ).
Uống thêm một chung nữa, ông chậm rãi nói:
- Tui thực ra là con cháu của ông Tổ Phi (tức Bác Ba Phi). Tên tui là Dưa, người ta thường gọi tui là ông Hai Dưa. Ông bà tui có truyền lại cho tui một cuốn sách gia truyền về nghệ thuật nói dóc và tui phải có nhiệm vụ học hỏi để truyền lại cho đời sau. Tui thì cha sanh mẹ đẻ đâu có thông minh gì, lại còn làm ruộng suốt ngày có học hành gì đâu. May nhờ mấy cô sinh viên tình nguyện xuống xóa mù chữ nên cũng biết đọc được dăm ba chữ. Vì vậy mà đọc mãi cuốn bí kíp đó cũng hổng có thông được bao nhiêu. Tui đọc ngược, đọc xuôi, đọc ngang, đọc dọc… suốt ngày đêm cũng chỉ hiểu có “chúc chúc”. Bởi dzậy mà nói dóc hoài cũng hổng ai tin nên tui thề rằng nếu như có được một người mà tin tui nói dóc thì tui chết cũng mãn nguyện....