Truyện Sex Hay - Anh Không Phải Chồng Em
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11104
Chia sẻ:
- Vậy nếu muốn được bốn em tha thì tôi phải làm sao?
Thu cười ranh mãnh nói:
- Thì phải bú lồn tụi tôi. Nghe chưa? Tụi tôi "phạt" anh phải bú lồn cả bốn đứa tôi.
"Bốn con sư tử" phá lên cười ha hả rồi không ai bảo ai, cùng nhau cởi hết quần áo ra đứng vây chung quanh Danh. Nhìn nét mặt sợ hãi của Danh, "bốn con sư tử" lại cười lớn. Ái nói:
- Mau bú lồn tôi trước!
Nhìn bốn cái lồn vây chung quanh mình, Danh thấy cặc mình như đã nứng lên lại. Nhưng chưa được bao lâu thì khứu giác của chàng hình như đã có lại sau một lúc bị nghẹt mũi khá lâu nên chợt ngửi thấy chung quanh mình một cái mùi quen thuộc nhưng nồng nặc, vừa thối vừa khắm không sao chịu nổi. Chàng lưỡng lự, nhìn "bốn con sư tử" nói:
- Bốn em... làm ơn vô nhà tắm rửa lồn bằng xà bông được không?
Liên cười lớn, nói:
- Nếu tụi tôi đi rửa lồn thì đâu còn gì gọi là "phạt anh" nữa!
Danh mếu máo nói:
- Nếu muốn "phạt" tôi thì thiếu gì cực hình mà "mấy em" phải "tra tấn" tôi kiểu này?
My đắc ý nói:
- Đã "phạt" thì phải cho ra "phạt" chứ!
Thu lớn tiếng nói:
- Bây giờ anh có chịu bú lồn hay không thì bảo?
Biết không thể nào cãi lại thế lực mạnh, Danh đành cố nín hơi, đưa lưỡi liếm vào từng cái lồn một. "Bốn con sư tử" đã quá, mắt lim dim, miệng rên không ngớt...
Danh bú lồn bốn mụ một hồi lâu, bú đến lột cả lưỡi mà mấy mụ như vẫn chưa thỏa mãn. Sau cùng chàng chịu không nổi bèn dừng lại nghỉ mệt. Ái lên tiếng hỏi:
- Sao? Lồn tụi tôi có thối không hả?
Danh gật đầu đáp ngay:
- Dĩ nhiên là thối rồi.
Liên cười nói:
- Vậy thì anh giúp tụi tôi bú một hồi nữa thì chắc sẽ hết thối.
Không cho Danh nghỉ, bốn mụ lần lượt "ịn" lồn vào ngay miệng chàng. Thế là Danh bất đắc dĩphải đưa lưỡi mà tiếp tục bú. Sau một lúc, My hỏi:
- Sao? Giờ lồn tụi tôi còn thối nữa không?
Rút kinh nghiệm, Danh nghĩ nếu còn chê lồn mấy mụ thối ắt mấy mụ còn bắt chàng bú tiếp nữa. Nghĩ vậy, Danh bèn đổi chiến thuật, nói:
- Không! Lồn các em thơm lắm.
Thu cười lên sằng sặc nói:
- Vậy thì bây giờ anh bú mới đã đó. Bú tiếp!
Danh than khổ trong lòng. Chê lồn mấy mụ thối đã đành bị mấy mụ bắt bú, mà khen lồn mấy mụ thơm cũng vẫn phải bú. Chàng đành phải tiếp tục le lưỡi mà phục vụ cho "thú tính" của bốn mụ. Bú một hồi nữa, lưỡi Danh như muốn gẫy lìa ra. Chàng đành phải dừng lại để cho lưỡi chàng nghỉ ngơi đôi chút. Thu lại hỏi:
- Sao hả? Lồn tụi tôi thối hay thơm?
Danh thấy trả lời cách nào cũng không được, cũng vẫn bị mấy mụ bắt bú tiếp. Nghĩ vậy, chàng đáp:
- Tôi cũng không biết lồn các em thối hay thơm nữa.
My khẽ vuốt chùm lông, nói:
- Anh không biết thì anh ráng bú thêm một hồi nữa thì sẽ biết.
Vẫn bổn cũ soạn lại, bốn mụ thay phiên nhau đưa lồn ịn lên miệng Danh. Chàng đành phải nín hơi, ráng mà "trả nợ" cho xong "bản án". Đến lúc lưỡi rã rời, Danh không còn nói được ra hơi nữa, chỉ còn biết "ú" với "ớ" mà thôi...
*
* *
Cả Ngố nghe tới đây bất nhẫn, nói:
- Sao bốn con mụ này độc ác dữ vậy? Người ta chê lồn thối cũng bắt bú, khen lồn thơm cũng bắt bú, mà không có ý kiến cũng phải bú là sao? Sao lại có những hạng người ngang ngược như vậy không biết nữa!
Con Năm cười, nói:
- Thì có như vậy mới gọi là "bốn con sư tử"!
Và rồi con Năm lại kể tiếp...
*
* *
Sau khi bắt Danh bú lồn đến "gần chết", miệng gần như câm, bốn mụ lại xúm nhau vào dọc cặc chàng, bú một hồi cho lên cứng ngắc. Kế tiếp, Danh phải đút cặc vào lồn từng mụ một mà nhắp liên hồi. Mụ này mới "hơi đã đã" thì mụ kia đã hối, bắt chàng phải "đổi mục tiêu" đút.
Danh lúc đó đã như cái máy, chỉ còn để tùy người sử dụng muốn bảo làm gì thì làm chứ không còn biết cảm giác ra sao nữa. Nhưng trong cái rủi nó cũng có cái may là vì nhờ không có cảm giác, chàng mới phục vụ được cả bốn mụ một hồi lâu cho đến khi mấy mụ cảm thấy "quá đã"...
Đến lúc sức Danh đã tàn, chàng gục người xuống nằm thẳng cẳng, mấy mụ mới chịu tạm buông tha. Bốn mụ nhìn chàng nói:
- Nhờ anh bú lồn tương đối cũng được, đụ cũng không đến nỗi tệ lắm nên tạm thời tha cho anh đó. Nhưng đừng vội mừng. Chúng tôi đi nấu ít món cho anh tẩm bổ để có sức tối nay đụ tiếp. Anh phải ra ít nhất là 4 lần tối nay nữa thì mới được phóng thích. Nhớ đừng bao giờ giỡn mặt với "bốn con nhỏ này" nghe chưa!
Dứt lời, mấy mụ xuống bếp nấu ăn, để yên cho Danh nằm nghỉ mệt...
*
* *
Cả Ngố thấy con Năm ngừng kể liền hỏi:
- Rồi sao nữa em? Số mạng của chàng Danh kia ra sao? Có còn mạng để trở về không hay là bị "bốn con sư tử" kia "làm gỏi xơi tái"?
Con Năm cười, đáp:
- Có những chuyện mình nên bỏ dở nửa chừng để cho bà con suy nghĩ mới hay, chứ không cần phải có phần kết thúc làm chi. Chẳng hạn như chuyện "Bốn con sư tử" này nè. Anh cứ kể lại theo cách của em thì bảo đảm vợ anh sẽ nứng lồn hết cỡ, rồi anh cứ tha hồ mà sai bảo phục vụ anh, nói gì mà chị ta chẳng nghe?
Cả Ngố le lưỡi nói:
- Ghê thiệt! Đàn bà Việt Nam tại Mỹ thật là kinh khủng, ghê gớm! Cho đến cả những truyền thuyết của Từ Hi Thái Hậu cũng chỉ là "con so" nếu đem mà so sánh!
Nói xong, Cả Ngố lại móc ra thêm một sấp tiền thật dày dúi cho con Năm rồi từ giã ra về. Chàng còn nhiều việc phải làm. Một trách nhiệm nặng nề đang chờ đợi chàng tại nhà...
Phần 4: Tổ Trác
Con Năm đút xấp tiền của Cả Ngố đưa vào bóp như mọi khi, vui vẻ nói:
- Hôm nay em kể cho anh nghe truyện "Tổ Trác".
Cả Ngố nghe nói ngạc nhiên hỏi:
- "Tổ Trác" là gì vậy hả em?
Con Năm cười, đáp:
- Thì anh cứ nghe sẽ hiểu ngay thôi.
Và rồi con Năm bắt đầu kể...
*
* *
Tại thành phố Dallas, thuộc tiểu bang Texas, có một ông kỹ sư tên là Trần Mạnh Trác. Kỹ sư đây là "ông thầy kỹ", nghĩa là một xu cũng không bòn ra. Vợ của ông kỹ sư này là bà Đạm thị Thu, tính tình giống chồng y như đúc, như người ta vẫn nói: "nồi nào úp vung nấy".
Trần- Mạnh- Trác được mệnh danh là "Tổ Trác", vì có lần đi đám ma nhà người ta, ông kỹ sư này lên tiếng đòi làm ông tổ gia đình người ta. Trong lúc tang gia bối rối nên gia đình người ta nhịn, nhưng đám tang vừa xong, gia đình nọ tới kiếm kỹ sư Trác "phong chức Tổ", khiến cho "Tổ Trác" bị một phen "tổ trác", phải quỳ lạy người ta không thì mất cả dái rồi. Số là một người trong gia đình kia tự tay trói "Tổ Trác" lại, dùng dao rạch hết quần áo "Tổ Trác" ra nói:
- Gia đình chúng tôi nhận cho Tổ làm "Tổ" của gia đình, nhưng điều trước tiên "Tổ Trác" phải thi hành để cho mọi người trong gia đình tôi tin tưởng là phải hy sinh. Hy sinh đây có nghĩa là phải chịu thề rằng không bao giờ được xài cặc nữa.
"Tổ Trác" nghe nói sợ xám dái, đập đầu lạy cả buổi, thề rằng không bao giờ dám làm "Tổ" ai nữa, chỉ xin cho cặc dái được vẹn toàn. Sau cùng, "Tổ Trác" cũng được bỏ qua, nhưng từ đó, hai chữ "Tổ Trác" kia thay đổi ý nghĩa hoàn toàn.
Cả hai vợ chồng đều thuộc loại "dâm phu dâm phụ" nên vấn đề "đụ" với đối với cả hai quan trọng hơn tất cả những thứ khác trên thế gian cộng lại. Hai người trong nhà có nuôi hai con chó bẹc- giê rất lớn, nhưng mục đích không phải để giữ nhà mà để cho cả hai vợ chồng dùng chúng để "giải quyết sinh lý" những khi vắng nhau. Thỉnh thoảng, hai người có giận nhau. "Tổ Trác" giải quyết sinh lý với con chó cái, còn Đạm thị Thu làm tình với con chó đực...
Ấy, nhưng hai vợ chồng "Tổ Trác" lại sinh được một đứa con gái xinh đẹp, tính tình rộng rãi tên Trần thị Tố. Năm ấy, con Tố đã được 18 cái xuân xanh, tốt nghiệp trung học và vào học đại học. Hai vợ chồng hy vọng sau này con gái hai người sẽ lấy được một người chồng "bác học", với túi tiền như Bill Gates....