Truyện sex Em xin anh đừng làm vậy còn chồng em ở nhà
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8044
Chia sẻ:
– Ôi … anh Trung … anh Trung … em … em
Kêu tên chồng xong cô mới chợt choàng tỉnh. Xấu hổ quá, cô chỉ muốn chui xuống đất vì ngượng. Ông Phú say sưa ngắm nhìn hau háu diễn biến cảm giác của Thu Hương trong khi vẫn tăng tốc nhịp dồn dập. Cô nhắm nghiền mắt lại, cô giận bản thân mình quá, cô không thể ngờ là mình đã không kìm được bản năng dục tình thấp hèn của mình. Cô rủa thầm bản thân là tại sao cô lại có thể cảm thấy sung sướng khi làm cái chuyện tội lỗi với một người không phải là chồng mình như vậy, lại còn rên rỉ gọi tên chồng nữa chứ, thật là một sự xúc phạm ghê gớm tới anh Trung của cô. Trong lúc cơ thể Thu Hương đang rã rời sau cơn cực khoái, tâm trí cô đang tự dằn vặt bản thân thì ông Phú cũng đã đến lúc cực điểm … Ông ta thở ồ ồ, rồi như cố gỡ gạc, ông ta dập vội vàng như ăn cướp mấy cái rồi trân người xuất tinh. Thu Hương cay đắng nằm bất động chịu trận, cô như nghe được tiếng ron rót của tinh trùng phọt ra từ dương vật ông xếp của cô vào trong người cô. Mặc dù là xuất lần thứ hai trong buổi tối hôm nay nhưng cô thấy tinh trùng của ông Phú vẫn rất dồi dào, âm đạo cô cảm giác đầy ứ thứ nước sền sệt đó. Có lẽ ông Phú cũng mệt sau cú xuất tinh ồ ạt đó, ông ta kéo dương vật ra khỏi người cô rồi nặng nề buông người nằm ng xuống giường bên cạnh cô, ông ta thở hổn hển, khuôn mặt tươi rói phủ phê của ông chứng tỏ ông ta rất thoả mãn. Ông ta nói với vẻ thích thú:
– Em thấy không … anh cũng làm cho em sướng chẳng khác gì chồng em cả … đấy em thấy chưa, chúng mình làm chuyện này chẳng ảnh hưởng đến ai cả, vừa được sướng, hai bên lại cùng có lợi .
Thu Hương không đáp lại, cô chán chường mệt mỏi nằm trần truồng nguyên như vậy một lúc lâu rồi mới ngồi dậy đi vào buồng tắm rửa ráy …. cô tắm rửa rất kỹ nhưng từ háng cô thứ nước nhờn nhờn của ông Phú cứ thỉnh thoảng lại ứa ra một tí, người cô cứ phảng phất mùi ngái ngái đặc trưng của tinh trùng đàn ông … tắm rửa xong khoác bộ quần áo ngủ vào người, ra phòng ngoài thì Thu Hương thấy ông xếp của cô đang ngủ ngon lành trên giường … sợ ông ta cáu nên cô không dám đánh thức ông ta dậy đề về phòng ông ta ngủ. Thu Hương đành nằm ghé xuống giường cố tránh không chạm vào người ông ta để ngủ.
Thu Hương nằm mãi nhưng không sao ngủ được, đầu óc cô cứ dằn vặt mãi vì những gì vừa xy ra. Thỉnh thoảng ông Phú cứ choàng tay qua định ôm lấy cô nhưng Thu Hương đều khẽ khàng nhấc tay ông ta ra vì cô không sao quen được với cảm giác nằm ngủ trong vòng tay một người đàn ông lạ không phải là chồng mình … Rồi cô cũng ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Thu Hương thấy mình nằm gọn ngon lành trong vòng tay ôm chặt của ông xếp. Ông Phú còn choàng cả chân qua quắp chặt lấy cô đầy vẻ sở hữu. Ông ta vẫn không thèm mặc lại quần áo mà vẫn cứ để nguyên trần truồng như nhộng. Thu Hương thấy cái bộ phận giống đực vẫn còn dinh dính ép chặt vào một bên hông cô. Cô gỡ vòng tay của ông xếp ra để ngồi dậy. Ông ta vẫn nằm ngáy pho pho một cách ngon lành. Nhìn đồng hồ lúc này đã gần 8 giờ, Thu Hương vào buồng tắm đánh răng rửa mặt, tắm qua, rồi ra phòng vỗ nhẹ vào vai ông Phú để đánh thức ông ta dậy, dù cô đã cố tránh không nhìn nhưng không hiểu sao mắt cô vẫn lướt qua chỗ bụng dưới ông xếp, nơi cái dương vật đã sun lại nhưng vẫn còn ngồn ngộn thoả thuê nằm nghỉ ngơi. Ông Phú uể oải mở mắt ra, nhìn cô rồi nhoẻn miệng cười:
– Cô thư ký xinh đẹp của anh đánh thức anh dậy sớm thế, đêm qua anh vất vả thế mà không thương anh sao?
Thu Hương quay mặt đi tránh ánh mắt tinh nghịch của ông Phú:
– 8 giờ rồi mà anh, hôm qua em nghe anh nói sáng nay phi về Hải Phòng gặp mấy người cả mà.
Ông Phú ngồi hẳn dậy vớ lấy quần áo vắt trên ghế:
– Ừ nhỉ, anh quên mất, may có em nhắc, thôi đợi anh tắm một lát rồi đi ăn sáng.
*
* *
Trưa hôm đó sau khi làm việc xong Thu Hương và ông Phú đi ăn cơm với bên công ty đối tác rồi đến 2 giờ chiều họ lên đường về Hà nội. Ông Phú đưa xe Thu Hương về tận nhà trước rồi mới về nhà mình. Trước khi Thu Hương xuống xe, ông Phú đưa cô một phong bì dầy cộm bảo là tiền công tác phí cho chuyến đi vừa rồi. Khi vào nhà mở ra, Thu Hương mới giật mình vì số tiền khá lớn. Cô làm thư ký phụ trách kế toán cô biết, tiêu chuẩn công tác phí chắc chưa được một phần mười số tiền này. Thu Hương hiểu đây là ông Phú muốn chứng tỏ cho cô biết là chấp nhận cặp bồ với ông ta cô sẽ có lợi như thế nào.
Suốt cả chiều tối hôm đó, Thu Hương phi cố gắng hết sức để tỏ ra tự nhiên bình thường bình thường với chồng con vì đầu óc cô không thể nghĩ được điều gì khác ngoài nỗi dằn vặt những gì vừa xảy ra. Thằng con nhỏ của Thu Hương thì cứ bi bô kể với mẹ đủ thứ chuyện. Anh Trung chồng cô thì hỏi han cô về chuyến đi công tác, có tốt đẹp không, mọi việc suôn xẻ chứ … Thu Hương nói chuyện với chồng mà tim cô đập thình thịch vì lo sợ. Đến khuya, hai vợ chồng lên giường, anh Trung liếc nhìn sang đứa con nhỏ nằm bên đang say sưa ngủ rồi vòng tay ôm cô vào trong lòng để hôn. Thu Hương âu yếm hôn chồng. Thu Hương biết là chồng cô muốn cô, thường thì bao giờ cũng vậy, xa nhau vài ngày là ngay đêm đầu tiên gặp lại là bao giờ vợ chồng họ cũng muốn gần gũi nhau. Trong tâm trạng hiện tại thì Thu Hương không có bụng dạ nào để gần gũi chồng cả, đầu óc cô thì căng thẳng, âmđạo cô vẫn còn hơi ê ẩm sau không biết bao nhiêu cú thì thụt của cái dương vật vâm váp của ông Phú mấy hôm vừa rồi. Nhưng cô lại muốn chìu chồng, vừa để anh Trung không cảm nhận được sự không bình thường nào ở cô vừa để bù đắp phần nào cho người chồng thương yêu của cô. Anh Trung âu yếm hôn vợ và thì thầm hỏi:
– Em có mệt không? nếu em mệt thì tụi mình để mai cũng được.
Thu Hương khẽ lắc đầu, âu yếm rúc đầu vào ngực chồng nói:
– Không, em không mệt.
Nhà họ vốn chỉ là một căn hộ tập thể khiêm tốn tít trên tận tầng 5 khu Thành Công với một phòng khách nhỏ, một phòng ngủ và một khu bếp núc nhà tắm nhà vệ sinh, nên chỉ có một chiếc giường đôi cho cả hai vợ chồng và đứa con nhỏ. Vợ chồng họ vẫn thường phải đợi đứa con nhỏ ngủ say rồi mới dám gần nhau, hoặc tranh thủ lúc đứa con học bài ở góc học tập dưới phòng ăn hoặc ở ngoài phòng khách xem TV. Cũng chính vì hoàn cảnh nhà cửa chật chội như vậy nên vợ chồng họ đã thành thói quen làm tình với nhau một cách nhẹ nhàng, không ồn ã. Hầu như khi vợ chồng họ gần gũi, nhiều lắm là chỉ có tiếng giường rung khe khẽ, tiếng thì thầm khe khẽ và tiếng Thu Hương rên khe khẽ và tiếng thở phì phò của anh Trung khi lên cao trào…… Hai vợ chồng khẽ khàng cởi bỏ quần áo ngủ ra, bế đứa con nhỏ nằm dịch sát vào phía trong giường để tránh khi gần gũi nhau vô tình chạm phải đánh thức nó dậy….Trong bóng tối, Thu Hương nằm dưới ôm chặt lấy bờ vai của chồng trong khi anh dịu dàng làm tình với cô. Lòng cô trào lên sự hối hận vô cùng với chồng và cả nỗi lo sợ nữa. Nếu mà anh ấy biết được những gì đã xảy ra giữa vợ mình và ông xếp mấy hôm vừa rồi thì chắc cô chết vì xấu hổ mất. Cô thấy thương chồng quá, nước mắt cô ứa ra vì hối hận, tội nghiệp anh ấy chẳng biết gì cả, cứ âu yếm từ tốn dập dương vật vào trong người cô như sợ cô bị mệt vậy. Vừa làm tình với vợ, anh ấy lại vừa thì thào nói với cô những lời yêu thương …. Mặc dù trong tâm trạng dằn vặt như vậy, nhưng cái dương vật quen thuộc của chồng thì thụt trong âm đạo cô cứ làm cô nhớ lại cảm giác lúc ông Phú làm tình với cô. Mặc dù không muốn so sánh chút nào, nhưng cảm giác từ âm đạo cho cô thấy rõ là dương vật chồng cô thua cái của ông Phú cả về chiều dài lẫn độ to. Mà Thu Hương nghĩ thật trớ trêu, chồng mình thì cứ phải rón rén nhẹ nhàng còn cái ông xếp xa lạ kia thì được thoải mái dập như máy khâu vậy …. Bóng tối khiến anh Trung không nhìn thấy những giọt nước mắt hối lỗi của vợ …. Thu Hương thì thầm bo chồng:...