Truyện sex Em xin anh đừng làm vậy còn chồng em ở nhà
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 17530
Chia sẻ:
Tôi và anh Sơn trò chuyện say mê quên cả thời gian, anh Sơn lấy hết những bản nhạc trình diễn hôm đó ra và cùng tôi sửa điệu. Anh Sơn còn chỉ cho tôi những điều lý thú trong âm nhạc. Thật ra, âm nhạc vốn không có một triết lý hay ràng buột nào. Âm nhạc vốn chỉ là những tiếng động được liên nối với nhau và nó được tạo ra như là một công cụ giải trí. Một bản nhạc hay được tạo nên bởi nhiều yếu tố, từ những âm điệu, lời ca, tiếng hát, nhạc đệm phải được phối hợp chặt chẽ và biến hóa uyển chuyển làm thính giả chú ý thì mới gọi là thành công. Công việc hòa âm chính là công việc bao gói những yếu tố ấy. Ngoài những kiến thức cần biết, người hòa âm cần có một tâm tính tế nhị, biết sắp xếp mọi việc và gắn bó những âm thanh trong đời sống mà hòa hợp vào âm nhạc.
Buổi trình diễn hôm ấy, thính giả được hưởng thụ những điệu âm mới do tôi và anh Sơn phối hợp sáng tác. Cuộc trình diễn được thành công rực rỡ. Sau bữa đó, anh Sơn ngỏ lời muốn tôi làm việc trong công ty hòa âm của anh ta. Tôi vui mừng đồng ý.
Cơ sở của anh Sơn là một công ty hòa âm khá nổi tiếng trong nghề. Anh Sơn giới thiệu tôi làm giám đốc của hai bộ phận hòa âm, và sản xuất dĩa. Tiền lương mới của tôi khá cao, đủ sức cho tôi nuôi sống bản thân và Thảo. Tôi mua một căn nhà gần thành phố, vừa tiếp tục những lớp học khóa ban đêm để hoàn tất bằng âm luật gia. Cuộc sống tuy khá bận rộn và tôi rất ít có thời gian gặp nàng. Trừ những ngày cuối tuần, hoặc nghĩ lễ chúng tôi mới có dịp thảnh thơi ngồi trò chuyện với nhau. Tuy vậy, tình cảm chúng tôi không nhạt đi, mà trái lại còn nồng nàng và quyến luyến từng giây từng phút ở bên nhau.
Ngày 19/10/01, 7:30am
Bà xã Thảo,
Sáng nay anh phải đi làm sớm nên không cùng em ăn sáng và đưa em tới trường được. Xin lỗi bà xã nhé, anh hứa chiều về anh sẽ phụ giặt đồ và nấu cơm chiều nay chịu chưa? À còn nữa, trứng ốp la và xúc xích anh đã chiên sẵn, chỉ việc bỏ microwave một vài phút là ăn được liền.
Thương bà xã nhiều
Ông xã của em!!
Ngày 19/10/01, 2:30 pm
Ông xã quý của tôi ơi,
Trứng ốp la anh làm sao mà khét và đen quá vậy, ăn không ngon chút xíu nào hết. Nhưng hôm nay quý bà xã vui vì ông xã có lòng dậy sớm nấu cho bà xã ăn. Thương..Muah..Nè, em đã nấu sẵn bữa cơm chiều rồi đó. Khi về, anh chỉ việc bắc bếp lên đun 15 phút là ăn được. Bảo đảm là kỳ này anh ăn hết chỗ chê đó nhe
Thân,
Thảo
Ngày 19/10/01, 10:00 pm
Bà xã ơi,
Em đọc thư này thì anh đã khì khì giấc mộng đẹp rồi. Cảm ơn bà xã nhiều nhé, bữa ăn chiều thiệt là ngon. Em thật đúng là bà nội trợ giỏI giang. Nè, anh đã giặt hết quần áo và dọn dẹp nhà cửa đâu ra đấy. Em khỏi lo. À còn nữa, anh đã nấu chè đậu xanh đó, em ăn cơm xong múc một chén ăn cho mát người nhe.
Ngủ ngon nhe bà xã,
Ngày 19/10/01 11:00 pm
Gửi ông chồng dễ ghét của tôi,
Sao hôm qua anh ngoan thế? Có phải ăn vụng ở ngoài rồi nên về nhà ăn năn không đây? Ấy nhé mà hôm qua, trong lúc ngủ, tôi nghe anh nói mớ nào là chào em Hồng, em Lan…Hứ, nói mớ mà cái giọng nghe ngọt xớt làm sao ấy. Ông xã liệu hồn nhé! Nhỡ mà làm bậy thì nên tự thú bằng không tối nay bà xã này không cho ngủ yên đâu. À, quần áo em đã ủi ngay ngắn rồi đó. Anh ăn mặc chỉnh tề và nhớ đừng xáp vào cô nào đó nhe, chiều về em hửi có mùi phấn son là anh ra khỏi nhà nằm đó nhe!
Bà xã thương của anh,
Ngày 19/10/01 7:00am
Ối bà xã ơi,
Bà xã nghi oan cho anh quá, có em là ông xã đâu dám mơ màng đến cô nào nữa. Tên cô Hồng, cô Lan là hai khách hôm qua nhờ anh sản xuất cho họ một số dĩa băng. Hai cô ấy đã trên năm bó, đáng tuổi làm mẹ của ông xã thì ông xã nào dám nghĩ đến, mà bà xã ghen bóng ghen gió không hay chút nào cả. Chiều nay, anh bận việc về trễ phiền bà xã nấu cơm dọn dẹp nhà cửa nhé. Ðừng buồn bà xã nhé, cuối tuần này, anh được nghỉ phép suốt hơn tuần lễ, thế là có dịp chăm lo và ‘thương’ bà xã nhiều hơn nhé! À nè, trên bàn là phần điểm tâm anh mới mua về đó, bảo đảm là bà xã sẽ thích.
Thương, ông xã của em.
*
* *
Hằng ngày, tôi và Thảo đều có viết những mảnh thông điệp cho đối phương. Chúng tôi kể cho nhau nghe những chuyện vui buồn và nhắn nhủ, tâm sự với nhau. Có nhữngbuổi tối, khi chúng tôi về tới nhà cùng giờ, chúng tôi hè nhau ra làm một bữa tối thật linh đình. Ðối với tôi, đó thật là những giây phút thần tiên. Bên cạnh người vợ đẹp, được ăn những món ăn đặc sắc do nàng làm, nhâm nhi những ly rượu nàng pha, và hơn nữa, cùng nàng tâm sự đã làm tôi quên hết đi mọi phiền não, bực nhọc sau một ngày dài.
Rồi, vào một ngày thứ sáu, sau khi đi làm về, lòng tôi thật phấn khởi. Sau hôm nay, tôi có một tuần lễ nghĩ phép và thế là tôi có dịp gần gũi Thảo nhiều hơn. Buổi tối hôm đó, sau bữa ăn tối no nê, chúng tôi lục tục về phòng. Khi cửa đóng, tôi choàng hôn lên Thanh Thảo. Tôi hôn thật nồng nàng lên đôi môi anh đào của Thảo. Lưỡi tôi luồn lẫy như con rắn bám dính vào lưỡi Thảo, và như muốn nuốt hết nước miếng thơm tho của Thảo. Chợt, Thanh Thảo khẽ đẩy tôi ra, và nũng nịu trách móc:
– Khoan đã ông tướng, người mình dơ dáy quá, tắm rửa cho sạch đi rồi hãy lên giường!
Tôi bồng cả người Thảo lên, bước vào phòng tắm.
– Hai đứa mình tắm chung cho vui nhe Thảo!
Thảo đỏ mặt, và gật đầu. Vào phòng tắm, tôi để Thanh Thảo xuống và vặn vòi nước cho chảy đầy bồn tắm. Rồi, tôi cởi dần từng lớp áo trên người Thảo xuống. Không biết là do khéo léo hay trùng hợp, mà Thanh Thảo lại mặc bộ quần áo mà lần đầu tiên tôi gặp nàng ở trạm ga. Thanh Thảo mặc một chiếc áo thun đen để lộ đường xẻ tới ngực. Khoát ngoài chiếc áo thun ấy là một chiếc áo khoác adidas 3 sọc trắng. Phần dưới của nàng là một chiếc quần ka ki màu xám bọc lấy đôi chân trường túc của nàng. Trước ngực nàng là một sợi dây chuyền có hình trái tim thật xinh xắn. Tôi cởi lớp áo ngoài và cặp áo ngực trắng tinh ra, để lộ cặp nhũ hoa tròn, và cân đối. Cặp vú ấy phập phồng lên xuống theo nhịp thở của Thảo trông thật sinh động. Tôi cúi người xuống cởi nốt những mảnh vải ở phần dưới xuống. Thanh Thảo bây giờ đang loã thể trước mặt tôi. Da Thảo trắng muốt và mịn như những tấm lụa đào xếp thành. Thân hình cân đối, dáng đi uyển chuyển, và một vẻ đẹp mặn mà, quyến rũ. Thảo là người đàn bà đẹp nhất mà tôi đã gặp. Nàng khịu vào lòng tôi, ngắm nhìn vào bức gương đang lờ mờ vì hơi nóng của nước.
– Anh Bàng coi, mình có xứng đôi với nhau không?
– Anh không biết, còn em, em nghĩ sao?
– Em thấy rất xứng, thời gian ở bên anh, em rất vui và hạnh phúc.
Rồi, nàng lấy ngón tay viết lên tấm gương ‘I LOVE YOU’, và nhìn tôi mỉm cười khúc khích. Tôi sung sướng, lấy ngón tay viết dưới hàng chữ kia, ‘WILL YOU MARRY ME?’
Và tôi rút trong túi quần ra chiếc nhẫn cầu hôn, để trước mắt nàng. Nét mặt ngạc nhiên và xúc động đột ngột khi Thanh Thảo thấy tôi chìa ra một chiếc nhẫn kim cương. Tôi nói:
– Anh đã mua chiếc nhẫn này hai tháng rồi, nhưng anh không dám đưa em, vì lúc đó anh còn nghèo, kiếm không ra tiền. Nay, anh đã có sự nghiệp, đủ sức gồng gánh gia đình này, ..Em bằng lòng với anh nhé!!
– Yes!! Yes!!I Do!!
Thanh Thảo choàng ôm lấy tôi. Mắt nàng rưng rưng lệ. Giọng nàng nghẹn ngào nói không ra lời nữa.
Một lúc sau, tôi buông nàng ra, nhìn nàng, tôi cười:
– Thôi em! Bồn nước đầy rồi đó, tắm rửa nhé, không lẽ đứng đây tới trời sáng sao?
– Xí!!
Nàng lườm nguýt tôi. Tôi rất thích như vậy, vẻ đẹp lúc giận dữ, càng làm Thảo thêm xinh đẹp. Chợt, Thanh Thảo xô tôi vào bồn tắm. Bị mất thăng bằng, tôi té ập vào bồn tắm làm mình mẩy áo quần bị ướt nhẹp.Thanh Thảo cười thích chí:...