Truyện sex Em xin anh đừng làm vậy còn chồng em ở nhà
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 17560
Chia sẻ:
– Nị dùng miệng.
– Dạ, ông nói sao ?
– Dùng miệng.
– Dùng miệng chi vậy ông ?
– Dùng miệng hun Ngộ, hun như Ngộ hun Nị pan nảy lớ.
– Con không hun đâu.
– Sao khoong.
– Con sợ.
– Nị làm Ngộ khoong dzui dzùi à. Hun li ! Ngộ sẽ cho tiền nhiều.
– Con hun làm sao. Ông phải chỉ cho con.
– Lược … lược … Pây giờ, Nị lưa lầu lại gần lây.
– …
– Tiếp tục, Nị lưa cái miệng ngậm lấy. Ngậm đi … ngậm … lúng dzùi ló. Pây giờ, Nị pắt đầu nút nhè nhẹ. Lầu Nị phải lưa lên lưa xuống. Lúng dzùi ló. Nị làm hay lắm … hay lắm. Kế tiếp, Nị dùng lưỡi dzừa ngậm pên ngoài và Nị liếm pên trong .. liếm thử li … à … à … Nị liếm lúng dzồi ló. Liếm nữa li. Ngộ thích lắm. Liếm mạnh lên …
Vậy là ông nói sao, dạy sao, em làm vậy. Em làm hoài, làm hoài. Có nhiều lần ông bảo em ngưng lại một cách bất chợt cho ông thở, rồi bắt em làm tiếp. Em cũng làm, làm cho ông vui.
Có lẽ làm một lúc lâu, ông sướng quá chịu không thấu nữa nên bèn đứng dậy.
– Pây giờ Nị pước qua lây, nằm ngửa lên giường. Lể Ngộ lấy cái khăn lót pên dưới cho Nị.
Em làm theo như một cái máy. Ông kéo em ra sát mé giường, đặt mông em lên cái khăn trắng, và bắt hai chân em đưa lên, dang ra. Ông đứng ở dưới đất, ở giữa đùi em, và chuẩn bị tư thế để giao hợp.
– Nị sẵn sàng chưa ?
– Con sợ đau. Cái của ông lớn quá … con sợ.
– Khoong lau lắm lâu. Ngộ có xức thuốc tê cho Nị pan nảy dzùi. Lau ít lắm.
– Ông làm ơn làm nhẹ nhẹ cho con nghe ông!
– Nị lừng có lo. Khoong có lau lâu. Coi nè.
Nói rồi, ông nhích tới đặt dương cụ của ông lên cửa mình em. Em rùng mình. Hai tay em kên cứng, nắm chặt xuống ra giường, chờ đợi.
Ông gồng người xuống, nhìn mặt em rồi nhìn cửa mình em để đâm cho đúng chỗ. Nhưng ông chưa đâm vội mà chấm đầu cu vào lỗ âm đạo và quét qua quét lại cho chất nhờn bôi ướt đầu cu ông.
Rồi thình lình, ông nhấn nhẹ vào.
– Ui da … ông … đau … ĐAU …
Ông không nói. Chỉ lấy ra, nhưng lại ấn vào tiếp. Làm tới làm lui mấy lượt mặc cho dù em có rên đau. Nhưng được mươi lần thì em thấy không còn đau nữa.
Khi thấy em hết đau, ông bèn nhấn vào sâu hơn, rồi lại rút ra, nhấn vào. Làm thêm mươi lượt nữa ông nhấn sâu hơn nữa. Mỗi đợt như thế, đầu cu ông lại dấn thêm một chút. Em dường như quen dần với cái đau và có thể nói là không còn đau nữa.
Hơn mười phút trôi qua như thế. Ông cứ đâm đâm hoài và rút ra. Một lúc làm em thấy sướng làm sao ấy. Em mong ông đâm cho thật mạnh một lần. Em không còn chịu được nữa.
– Ông ơi … ông … con … đi ông!
Nghe thấy em rên, ông có vẻ thích nên tiếp tục chơi trò “mèo vờn chuột”. Đến một lúc sau, thình lình, ông mới đâm nhè nhẹ, thẳng mà không rút ra như lần trước.
Một cảm giác xé toạc ở da thịt, đau rát làm em không còn cảm nhận được dương vật ông đang nằm sâu trong âm đạo. Em bỗng chồm lên bấu lấy tay ông như bảo ông ngừng dùm, nhưng ông không ngừng mà còn đâm mạnh hơn và đâm liên tiếp.
Em nghe ông nói lảm nhảm:
– Dza dzồi … Dzách dzồi … Chảy máu dzồi … Nị còn trinh … Ngộ piết Nị còn trinh mà … Ngộ chắc Nị còn trinh mà.
Và em cứ nằm im, nghe ông rên rỉ, ông nhúc nhích và nhịp nhàng, nhịp nhàng trên mình em. Cảm giác đau tê tái nhưng cũng sướng một cách lạ lùng làm cho hai mắt em mờ lại.
Em cũng không rõ là ông đã giao hợp với em bao nhiêu phút nữa. Chỉ biết là cuối cùng ổng cũng đổ sấp lên người em, co giật liên hồi.
Mồ hôi ông nhễ nhại nhưng vẫn cứ đè lên mình em như thế hơn 10 phút. Sau đó, ông ngồi dậy, từ từ lấy dương cụ của ông ra khỏi người em. Ông rút tấm khăn lót ở mông em ra luôn, khăn dính ít máu tươi của em, và ông cẩn thẩn đặt nó vào một cái hộp để ở đầu giường.
– Nị đi tắm đi !- Ông quay sang em, nói có vẻ hơi cộc lốc.
– Dạ – Em đáp lí nhí rồi vớ lấy khăn chạy vào phòng tắm.
Em tắm ra thì ông đã không còn ở trong phòng nữa. Nhìn lên đồng hồ đã thấy 3 giờ sáng, có lẽ ông đã trở về phòng riêng để ngủ rồi. Em cũng thấy khá buồn ngủ và mệt mỏi, nhất là âm đạo mình tê rát.
Nhìn lên đầu giường, thì cái hộp ông đã lấy đi. Em nhanh nhẹn thay lại áo quần và trèo lên giường, kéo mền trùm kín, cố tình trốn tránh cái gì đó chưa rõ. Nhiều cảm giác trống không, lạnh lùng bao trùm trong trí óc. Mình vừa mới làm chuyện gì đây ? Bán trinh à ? Xấu xa quá …! Nhưng rồi đã lỡ rồi … từ nay không còn là con gái nữa … Không biết sao này có chồng, mình phải nói sao cho anh ấy hiểu. Hay là mình sẽ không bao giờ lấy chồng …
Rồi em thiếp đi trong sự suy nghĩ của mình cho tới sáng.
Từ ngày bán trinh đó, cuộc sống của em có nhiều thay đổi, tốt cũng có mà xấu cũng có, dù cho chuyện không muốn cũng đã xảy ra rồi, như một ly nước tạt xuống đất, chẳng bao giờ lấy lại được, song em vẫn luôn luôn chấp nhận với chính mình như là một cái móc ngoặc của cuộc đời mà ai rồi một lần cũng gặp qua. Chỉ có điều em muốn nhắc nhỡ với các bạn rằng trinh tiết thật đáng giá ngàn vàng không phải bằng sự quý giá của vật chất, mà bằng linh cảm của cả một đời người, đến khi trút hơi thở cuối cùng rồi mới quên được lần đầu tiên ấy. Cho nên hãy chọn cho mình một lần đầu tiên hoàn hảo nhất. Em. Trần Thị Mỹ Lệ.– Ê, Thu Dạm, mày tính sao cái vụ con Mai chích chòe?
– Tính cái con mẹ gì nữa cho mệt óc. Luộc kỷ nó chớ sao. Cái ngữ “pêđê cột buồm” với tao thì di chỗ khác chơi.
Thu Đạm vừa nâng tô bún riêu bà cả đọi húp xùm xụp nhtt tàu xúp lê, vừa nhai tóp tép miếng sụn giò heo mà vẫn nói lúng búng trong mồm. Nãy giờ lẳng lặng phun khói tàu hỏa quen híp mắt phê lờ đờ, thả hồn làm thơ, vụt ngồi chồm dậy trợn cặp mắt trắng dã oang oang cao giọng:
– Tổ mẹ nó cái băng “Bẹc Cà Na” dó xứng dáng gì mà mày đòi hlộc cho dơ nồi. Theo tao hả Vẽ bản đồ Côngô trên mặt nó. Ô kê?
Cô ả vừa nói vừa phát họa cử chỉ gạch dọc ghạch ngang xéo dài mấv nét trong khoảng không trước mặt.
Tuyết cười lục khục trong cổ họng, quơ chân xủi cho Nga Qnắn một cái dan điếng, rủa:
– Mẹ nó. . . nhỏ công chúa Phi châu này nói ngon lành đúng hiệu bà Lang trọc quá la. Ê nói mà dám chơi hông mày?
– Mày khi dễ con nầy vừa thôi chứ. Chưa chắc con nào sợ con này à. . . Thử nhào dzô thì biết chứ gì.
– Ô kê, chừng nào nói đi. Tao hứa mày thi hành công vụ xong “qua” sẽ tặng em một chầu tái nạm cầy tơ ngã ba ông Tạ.
truyen lat len phong anh den em nha 18
Truyện Lát lên phòng anh đền em nha 18+
Nghe Thu Đạm hứa rủ đi ăn thịt chó, Nga Quắn bịt mũi xí dài một hơi, nàng rùng vai lắc đầu nguầy nguậy:
– Thôi, thôi. Cái món cầy tơ cầy mập hẩu xực của mày gởi qua cho thằng Bob thầy Tăng thưởng thức đi. Tao thì xá dài, rút lui có trật tự dó em ạ. Chỉ mới nghe mùi mắm tôm là tao đã nôn rồi.
– Vậy mà tự xưng dân chơi. Mày đúng là dân chơi cầu ba cẳng thôi nhỏ ạ. Mày hỏng nghe mấy thằng cha ca sĩ ngâm nga “Sống trên đời ăn miếng dồi chó. Thác xuống âm ty biết có được ăn.” nghe chưa em Tuyết vừa nghe Thu Đạm trổi giọng ngâm thơ xây cá nại, nó bật cười dòn tan, đá lông nheo một phát với con Nga Quắn:
– Dồi chó thì con Thu Đạm nó khoái nhậu, còn Nga Quắn thì chỉ mê dồi Tây, Tàu, Ma Ní, Mỹ đen thôi hà. Đúng không nữ quái rừng xanh?
Nga Quắn dẫy nẫy tru tréo:
– Ê chơi xỏ bà dừa thôi nghen. Tao mê dồi tụi nó rồi thì sao.
Thu Đạm như chợt nhớ chuyện gì, nó la ong óng:
– Thôi bỏ mẹ rồi. Tính sổ lẹ lẹ lên di Tuyết. Mày quên chuyện gì rồi hả?
– Cái gì thì nói mẹ nó ra cho rồi. Cứ ởm ờ hoài tao chán mày bỏ mẹ.
– Hôm qua băng Thanh Tà Lỏn hẹn mình 9 giờ đằng Chân Trời Tím. Mầy quên rồi sao?
Nga Quắn vỗ dùi Thu Đạm một cái. Con nhỏ hét lên, rủa:...