Truyen Sex Chồng Chúa Vợ Tôi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8679
Chia sẻ:
Tôi bẽn lẽn như con chó bị chộp đang mò nồi. Nên đành bỏ đi tắm để rồi việc tới đâu lại liệu tìm cách gỡ rối tới đó. Bữa cơm chiều thiếu hẳn sự sôi nổi như mọi bữa. Bọn nhóc đâu hay đoán gì nên cứ giành nhau ăn và tía lia cái miệng. Mẹ nó phải la nẹt chúng mới nín và cun cút ngồi ăn cho xong mau.
Cơm nước xong, tôi lấy lòng bà xã. Tôi đề nghị bả sang hàng xóm coi chương trình truyền hình, nhưng bả nói mệt hổng đi. Tôi lặng lẽ lên sửa soạn chỗ ngủ của vợ chồng và thu vén lại mọi dấu tích để bả khỏi cằn nhằn cưởi nhưởi.
Bọn nhóc đi nằm hết rồi mà bà xã vẫn còn lui cui làm gì ở dưới chưa chịu lên. Tôi chờ lâu phải bò xuống giục mụ: em đi nghỉ chớ, khuya rồi. Vợ tôi thở dài sườn sượt nhưng cũng lụm khụm theo tôi bò lên cái thang. Bả lên trước, tôi theo sau bợ bợ vào đít bả. Bà xã cứ hất tay tôi ra nói nho nhỏ: đừng ông, bọn nhỏ dòm thấy.
Lên tới căn gác hẹp, bả bò lần vô trong và nằm uỵch xuống. Bả xải tay chưn, lần mở bớt cái nút áo trên cổ cho đỡ ngộp. Tôi lăng xăng xin phụ giúp, bả cự nự không cho. Tôi dở mặt trây cứ na vô làm lún, bả chỉ còn biết thở dài để mặc.
Tôi không dám lột hẳn áo vợ ra mà chỉ lấy hai bàn tay xoa lên bả vai bả bóp nhẹ như mát xa. Vợ tôi định cản nữa, nhưng thấy tôi có vẻ thành khẩn nên cũng lơ lơ bỏ qua. Tôi tận tình xoa bóp bả vai và dọc xuôi theo hai cánh tay để giúp máu lưu thông đều hòa trong các mạch.
Vừa xoa bóp, tôi vừa o bế bả đều đều. Vợ tôi nín lặng thêm một hồi rồi bất chợt hỏi chặn họng tôi: có phải mụ Năm tới gặp ông rồi hả. Tôi chối bay chối biến. Bà vợ tôi tấn công thêm: ông đừng giả ngơ, con mẻ tới rồi hai người tù ti với nhau cả buổi, khiến ông hổng ăn cơm nổi.
Tôi bắt được lý do khiến bả ghen nên mở hết máy tán hươu tán vượn. Chèn ơi, em nghi gì mà ác ôn, em hỏi bọn nhỏ coi, khi chúng về anh mệt muốn chết. Hổng biết anh ăn trúng thứ gì mà đi cầu miết, thiếu điều mắt cũng muốn thụt vô. Anh đổ gần hết chai dầu, rồi còn uống nữa mới hơi bớt. Đã hổng thương tội cho anh, em còn làm mặt giận hành anh.
Nói rồi tôi phụng phịu muốn khóc như con nít. Bà xã tôi chưng hửng cái rột. Bả trợn tròn mắt nhướn dòm tôi: thiệt vậy sao? Rồi bả ôm tôi hỏi dồn còn đau nữa hôn. Bả lại trách tôi sao không biểu bả nấu cháo ăn cho nhẹ bụng. Tôi được trớn nói nịnh liền: tại thấy em đi làm về mặt rầu rầu anh tưởng em có chiện gì ở sở, cũng hổng muốn khuấy rầy em.
Bà xã nghe tôi tả oán thấy thương quá nên cứ ôm xiết tôi mà nựng: trời ơi, tội nghiệp anh quá. Em bực mình với anh thiệt bậy. Bả định mở miệng xin lỗi tôi nhưng tôi đã kịp úp luôn miệng vô hun lên môi bả một cái chóc.
Bả ú ớ đập thùm thụp vào lưng tôi chới với. Khi tôi buông bả ra, bả còn trách ngọt: đồ mắc dịch, hở ra là chụp hun đại, ngộp muốn chết.
Tôi thấy cơn ghen của bả tắt ngấm nên mở trò nhõng nhẽo lấy nê. Tôi ôm bả trong vòng tay, giụi đầu vào ngực áo bả mà giả bộ sụt sịt. Bả quính lên xiết cứng vào ngực, tôi thấy hai cái vú cà hích cà hác xỉa vô mặt tôi. Được thể, tôi vẫn dấu úp mặt vào ngực bả mà tay thì mò mò lên chỗ hột nút đã mở hồi nãy.
Tôi vân vê hột nút trong ngón tay rồi xích xuống mò mở hột nút kế tiếp. Bà xã còn đang phiêu diêu nơi phương trời nào đầy hoa tím nên tôi lấn tới mở thêm những hột nút tiếp theo. Vừa mở, tôi vừa lách mặt ra cho bàn tay dễ làm nhiệm vụ.
Tôi cởi hết vạt áo ra rồi mà bà xã còn mơ màng ở nơi nào. Tới chừng thấy cái mũi tôi rọ rạy trên lớp da trần nơi ngực bả mới hay là tôi lột tuốt tuột ra còn chi nữa. Tuy vậy, có lẽ vì bực tôi nên nãy giờ bả cứ để nguyên cái xú cheng trên ngực mà không cởi ra như mọi bữa.
Tôi được nước cằn nhằn bả: chèn ơi, bộ em bỏ tắm rửa sao mà còn chuối chiên chuối nướng nhủng nhẳng vầy nè. Bà vợ chợt tức cười, co tay kí kí lên đầu tôi nói đả đớt: chà, làm như ông hiền lắm, người ta để cho cởi dùm còn la.
Tôi mừng rơn. Vậy là nỗi ghen của bà xã đổ trôi sông trôi biển hết. Tôi lại úp mắt vô mà lòn tay ra phía sau gỡ nốt cái móc khóa. Vợ tôi hơi thun người rađể tôi dở chiếc cọt xê ra. Đã lỡ nịnh, truyen co giao thao tôi tới luôn bác tài. Tôi úp cái nịt vú lên mũi và hít hà hửi từ bên cái lúp này sang cái lúp nọ. Vừa hửi tôi vừa kêu vui: ôi, thơm quá, thơm quá.
Tôi đặt cái nịt vú xuống kề bên và bụm hai tay vào hai bên vú vợ. Tôi vo vo hai cái vú trong lòng tay tạo nên sự cọ sát của hai vun thịt với nhau. Bà xã tôi lim dim mắt, tôi say sưa với mớ thịt mềm mềm trong da tay mình. Tôi vo như vậy rồi kê mặt vào mà cà dài lên xuống chỗ thịt trũng giữa hai vú. Sống mũi tôi vừa xê dịch vừa hít hà mùi da thịt của vợ tôi.
Bà xã ư a có vẻ thấm ý. Bả đưa hai tay ôm trọn đầu tôi và phụ đưa khuôn mặt tôi lên xuống chỗ nhạy cảm này. Tôi nhân dịp này thè luôn lưỡi ra liếm láp vùng thịt non thơm ngất ngư của vợ tôi. Bả như con tàu đang lướt khơi khơi trên sóng nước, người rung rinh tựa bị gió lạnh tấp vô.
Tôi đúng là một tay nịnh gái. Tôi liếm, tôi hun mà hai ngón tay thì cứ vun xoe lên hai đầu vú vợ tôi. Bạn có biết sao không? Bả nhúc nhích tê tê khi ngón tay cái của tôi làm cho các đầu vú bả nổi cồm cộm. Đợi khi chúng đã dồn u lên thì tôi nhón thêm một ngón nữa vê vê cho hai đầu vú sừng tấy.
Mũi tôi giờ thì cạ theo chiều ngang gây rạo rực lên hai vòng vun của vú. Vợ tôi chẳng còn gìn giữ e lệ gì nữa, mà hết kéo đầu tôi ra lại ập đầu tôi vào cho mặt tôi cọ dồn dập vào hai cái vú mòng mọng của bả. Tôi cũng xung nên bóp hơi mạnh tay lên hai bầu vú và cũng đưa môi lưỡi liếm lên các đầu vú khi đầu tôi xê dịch tới chiều hướng nào mà tôi nhắm đến.
Tôi cũng đã muốn bú vú vợ tôi nhưng còn muốn cù cưa. Tánh tôi thích phải o bế hai cái vú cho tới khi chúng mềm oặt chin muồi muốn rụng thì tôi mới bú mớm cho chúng nức vỡ tung đi. Vả lại, ôm cặp vú của bà xã trong tay rồi thì bỗng nhiên tôi lại tưởng là đang hành hạ vú mụ Năm.
So với Năm, vú vợ tôi nhỏ hẳn, hai bàn tay tôi chụp gọn ơ, chớ không đầu thừa đuôi thẹo tứ tung. Đó cũng là chuyện dĩ nhiên thôi, vợ tôi đã qua mấy lần nằm lửa, bọn nhóc và tôi kéo giựt lu bù, vú vê có chảy dài một chút thì cũng là chuyện y boong.
Còn Năm láng e láng éc, có anh chồng thì cặc liệt hổng được chi, làm sao vợ tôi bù với ả nổi. Còn tôi, ngoài vú vợ lại còn được thêm vú người để mò nghịch còn cằn nhằn cưởi nhưởi gì nữa. Đàn ông giờ có hàng chục, hàng tá cặp vú để bóp, bú, liếm thì cũng đã đủ thiếu gì đâu.
Cho nên trước mắt tôi phải làm sao để những sợi ghen còn loăng quăng nơi mắt bả phải chịu gục hoàn toàn mới được. Tôi bụm hai tay vào vú bà xã, lóp day vào nhau, lúc doãi rời ra, lúc đưa vào mũi hửi, lúc liếm láp như chó liếm dĩa, lúc cui cui giụi mũi vô hít, lúc nút sương sương lên đầu vú, cốt để bà xã tôi phải rực lên vì những va chạm mánh lới của tôi.
Người đời nói không ai hiểu nhau tận thâm sâu cùng cốc bằng tình vợ chồng. Thực vậy, hai đứa tôi về với nhau dù đã trải bao lần canh không lành, cơm thiếu ngọt, tưởng là đã đường ai nấy đi đến nơi, nhưng rồi ỏn ẻn xin lỗi nhau cũng xí xóa hết. Vợ tôi đã bao lần xi nẹt tôi: không vì mấy mặt con sờ sờ ra đó thì tui đã quăng ông để chó táp cho rồi. Người gì đâu mà lì lợm, tui bắt được tận tay day tận trán thì hứa nhăng hứa cuội, rồi sểnh vợ ra là lại rị mọ buông luông. Tui cũng mong ông xà lơ xà bát gặp con mẹ nào mang một đống vi trùng Sida, cùi hủi cho ông lậm vô để chết rục xương đi.
Nắm được cái chỗ yếu đó, tôi bỏ nhỏ liền tù tì: má sắp nhỏ thương anh, đừng nặng lời mà, má nó. Anh có đui mù gì mà rúc vô mấy chỗ tầm bậy cho hư thân. Chẳng qua thấy em lệt bệt đẻ hoài, mất eo hết, mà tánh anh thì chịu hổng nổi, cưng ôi. Cho nên ý là anh muốn để má sắp nhỏ nghỉ ngơi chút chút. Cưng hổng thấy lòng thành của anh, còn ngầy ngà khiến gia đình mất vui....