TRUYỆN SEX Chìa Khóa Của Một Kho Tàng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 4461
Chia sẻ:
Bọn lâu la đứng bên ngoài thấy nàng xuất tinh như vậy thì vô cùng kích thích, *** tên nào tên nấy lại dựng đứng lên. Tức thì mươi tên lại xúm vào nàng mà xâu xé. Chúng đè nàng ra làm đủ mọi trò dâm dật trên cơ thể nàng. Người nàng có bao nhiêu chỗ có thể làm thoả mãn cục thịt của chúng thì chúng đều đút vô cả. Bọn này người đông, tên nào cũng chưa được *** cả tháng trời nên vô cùng sung sức. Lượt này vừa xong lượt khác đã đến. Chúng chơi nàng đủ thế, đủ kểu mà chúng nghĩ ra. Kiểu nào thì nàng cũng được hai ba con *** trong ***. Nàng liên tiếp được thoả mãn cơn dâm xác thịt. *** nàng banh rộng mời mọc. Miệng nàng đớp hết con *** này đến con *** khác. Tinh trùng của lũ lâu la vương đầy trên người nàng không chỗ nào bỏ sót. Nàng như được tắm trong bể tinh dịch. Đối với nàng nó như một thứ kem dưỡng da thiên nhiên cực kỳ công hiệu. Có điều đã xài loại kem này thì phải bôi đi bôi lại liên tục, không thì bứt rứt khó chịu lắm.
Cuộc mây mưa của nàng kéo dài thâu đêm đến gần sáng. Nàng như đã ngủ quên trên sự đê mê của khoái lạc. Để mặc cơ thể cho bọn kia vần vũ, quần thảo. Nàng tuy ngủ nhưng *** vẫn banh rộng đón tiếp bất kỳ con *** nào đút vào, miệng vẫn nút chùn chụt bất cứ khúc thịt nào đớp được. Bỗng nàng thấy nhoi nhói nơi hậu môn. Thì ra có một tên phía dưới đang tìm cách đút *** vào hậu môn nàng mà hành dâm lạc thú. Lúc đầu nàng cứ tưởng là do hắn nóng vội nên đâm trật. Nhưng sau khi tên nọ cầm *** kê ngay *** nàng mà ra sức ấn vào làm nàng thốn *** thì nàng biết là hắn đang cố tình phá trình lỗ *** nàng. Nàng tức giận vô cùng, rủa thầm:”Lỗ *** của bản cô nương đâu phải để một tên chó núi như ngươi phá trinh dễ dàng vậy được!”. Tức thì nàng trở mình xoay lại, thiết chưởng tạo thành hình lưỡi đao quét ngang một cái. Chỉ nghe tên nọ rống lên thảm thiết, *** đã đứt lìa làm hai khúc. Bọn sơn tặc đang chìm đắm trong chốn bồng lai tiên cảnh nghe thấy tiếng hét thì bàng hoàng sực tỉnh. Thấy đồng bọn của mình lăn lóc dãy dụa dưới đất, thân *** đứt lìa thì vô cùng kinh hoảng. Trấn tĩnh lại thì thấy *** mình đang để trong *** đứa con gái cũng lên cơn đau nhói, hoảng hốt rút ra thì thấy cục thịt của mình xanh lè, rồi từ từ thối rữa. Màu xanh ấy lan đến đâu thì thịt chỗ ấy lại rữa ra đến nàng dùng nội lực huy động là độc chất lập tức phát tán. Khi nãy cũng chính do đấy. Chẳng mấy chốc cả cơ thể gã chỉ còn là một đống bầy nhầy. Khiến lũ lâu la nhìn thấy há hốc mồm miệng kinh sợ.
Vốn nàng là giáo chủ Ngũ Tiên giáo. Độc trùng rắn rết không biết đã trải qua bao nhiêu loại. Nên cơ thể của nàng như một bình thuốc chứa trăm loại độc, chỉ cần vận công huy động là độc chất trong *** nàng lập tức tiết ra. Thứđộc này chạm đến đâu là lập tức mọi vật ở đó đều thối rữa, mục nát. Nên kẻ nào ngâm *** trong *** nàng đều phải chịu kết cục bi thảm ấy.
Nàng nhìn đống thịt bị phân rã dưới đất của gã sơn tặc dưới đất thì cười phá lên:
- Bản cô nương hôm nay vui chơi đủ rồi! Các ngươi thật có phúc ngàn đời mới có cơ hội hầu hạ bản nương hôm nay! Bây giờ các ngươi xuống âm phủ mà thác loạn với bọn quỷ cái dưới ấy. HaHahahaha….!
Nàng vừa cười lớn vừa tung trảo nhằm đầu một tên sơn tặc phóng ra. Nghe cắc một cái năm ngón tay đã ghim sâu vào tuỷ não của hắn. Rồi dùng lực bóp lại làm sọ hắn nát ra như cám, máu thịt văng tung toé. Những tên còn sống thấy cảnh ấy thì sỡ đến đái ra quần. Đứng yên một chỗ không nhúc nhích nổi. Bọn chúng làm nghề thảo khấu đã lâu, giết người cướp của, cảnh máu chảy đầu rơi đã thấy không biết bao nhiêu lần. nhưng dùng tay bóp vỡ sọ người như vậy thì quả thực chưa xem qua bao giờ. Bọn chúng khi bắt dược nàng thì như sói bắt được cừu non. Còn bây giờ chúng lại như bầy chuột trước nanh vuốt hổ dữ. Con cừu non khi nãy bây giờ đã lột xác thành mãnh hổ chơi đùa cùng bầy chuột nhắt. Nàng bóp nát sọ tên ấy thì quay sang một gã khác, chưởng lực đả vào ngay giữa lồng ngực. Phát chưởng ấy nhìn cứ như cái chạm nhẹ vô hại. Nhưng tên sơn tặc trúng chưởng lập tức cơ thể nát bấy, máu thịt văng tứ tán. Nàng cứ thế cứ thế giết từng tên một, mỗi tên một kiểu mà thuỷ chung không tên nào bỏ chạy được( vì đã sợ đến chết đứng rồi), giống như cái cách chúng đã *** nàng vậy. Chỉ trong một khoảnh khắc, xung quanh nàng chỉ còn là một bãi máu thịt. Nàng giết sạch chỉ còn chừa lại ba tên. Đó là gã đầu lĩnh, tên thư sinh da vàng vọt và một gã đô con nhất bọn. Nàng tiến lại gần gã thư sinh ốm yếu ấy, tay chỉ vào tấm thân ngọc ngà bốc lửa đã phủ đầy tinh trùng và máu của mình mà nói:
- Trong số bọn chúng ngươi là đứa duy nhất không đút *** vô *** ta. Nhưng phạm phải cái tội là dám vung vãi tinh trùng lên mặt ta. Bay giờ ta cho ngươi một con đường sống. Giúp ta dọn dẹp sạch sẽ chỗ này thì ta sẽ mở lòng tha cho mạng chó nhà ngươi!
Tên kia nghe thấy mình được tha mạng thì mừng rơn. Bây giờ có bảo hắn liếm lông chó thì hắn cũng làm, nói gì đến lau người cho mỹ nhân, lập tức xé một vạt áo lớn chạy đến thì nàng cản lại, mỉm cười nói:”Dùng lưỡi ấy!”. Hắn lúc đầu còn phân vân nhưng mạng sống là trên hết, lập tức vâng dạ rối rít, le lưỡi liếm khắp người Nguyệt Thư không bỏ sót chỗ nào. Nàng nắm đầu hắn dúi xuống *** mình nói:”Liếm cho sạch dưới ấy!”. Tên kia đâu dám trái lệnh, ra sức liếm thật sạch. Chừng thời gian cạn một tuần trà. Người nàng đã sạch bong không còn một vệt tinh dịch. Nàng nhếch mép cười ra chiều hài lòng lắm. Nói:
- Bản nương là người giữ lời! Hôm nay tha cho mạng chó nhà ngươi! Co giò mà chạy xa đi trước khi bản nương đổi ý!
Tên nọ nghe thấy thế thì mừng quýnh. Ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh. Nhưng mới chạy được mươi trượng thì đứng khựng lại rồi hộc máu chết tươi. Nàng nhìn hắn cười khẩy:”Đó là tự ngươi rước hoạ vào thân, không trách bản nương được. Hahaha!”.
Nguyên trong lúc hắn dùng lưỡi lau sạch âm hộ nàng thì đầu lưỡi đã dính phải chất kịch độc trong *** nàng tiết ra, mãi bây giờ mới phát tác. Nàng cúi xuống tìm cuộn dây thừng khi nãy gã hộ pháp dùng trói mình, vút lên nghe veo véo, đã trói chặt hai tên còn lại thành một xâu. Đoạn lột lấy một cái áo khoác hờ lên người rồi kiếm một con ngựa tốt nhằm hướng đông mà đi, tay thì cầm sợi dây lôi xềnh xệch hai tên thảo khấu. Nàng ung dung cưỡi ngựa, vừa đi vừa nói:”Từ bây giờ hai ngươi là tuỳ tùng của ta, à không! Chó cưng của ta chứ! Há há há…! Hầu hạ bản nương cho tốt thì ta sẽ nghĩ lại cái mạng chó của hai ngươi. Còn khọng thì kết cục của ngươi cũng như bọn kia thôi Há há há há..!
Cứ nhằm hướng đông đi thẳng chẳng bao lâu đã ra đến đường lớn. Nơi này cách xa địa bàn thành Lâm An, dân cư thưa thớt. Ít người sinh sống. May thay nàng lại tìm được một quán nước nhỏ ven đường. Chủ quán nước là một cô gái còn trẻ. Nàng định ra đón khách thì lại thấy một thiếu nữ trần truồng, trên người khoác độc một chiếc áo. Phía sau lại có hai gã đầu trâu mặt ngựa bị trói gô lết theo sau, điệu bộ quái dị thì không khỏi e dè, nhưng vẫn niềm nở cười nói:
- Khách quan chẳng hay vào tệ xá uống chén trà mát chăng?
Nữ nhân trên ngựa cười nói giọng nhỏ nhẹ:
- Cô nương cho ta xin một bộ quần áo và một chỗ tắm, ta sẽ trả tiền!...