Truyện Sex 7 Chị Em Nuôi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 49379
Chia sẻ:
Tiếng kêu rên rỉ làm cho Thông thêm kích thích, hắn ngoái sâu vô thêm, bà Hạnh không còn kiềm hãm được nữa, bà rít lên từng hồi: _ Nữa, nữa đi Thông.... bú Hạnh đi Thông, sướng quá Thông ơi!... chắc Hạnh chết mất. Thông nói tiếp lời bà Hạnh: _ Chim em thơm lắm.... anh đang bú đây. Bà Hạnh ừm nhẹ một tiếng rồi nói: _ Hạnh chịu hết nổi rồi Thông ơi! Chơi Hạnh đi, Hạnh chịu hết nổi rồi... Khí bà Hạnh từ trong lồn ứa ra làm ướt nhẹp hai bên mép và luôn cả miệng Thông, người bà tê điếng lên như bị điện giựt khi Thông hé môi núm nhẹ lên hột le bà mà nhay nhay. Bà Hạnh uốn người như con tôm, mắt trợn trừng, rồi bà hình như không còn nhìn thấy gì nữa hết. Bà Hạnh vừa rên vừa nói: _ Thông ơi! Chắc Hạnh chết mất... Thông ơi! Anh bú Hạnh sướng quá.... trời ơi!.... làm sao bây giờ.....
Đang trong tiếng rên vì sướng của bà Hạnh, Thông dừng lại không bú nữa và nói: _ Bây giờ tới phiên Hạnh bú Thông nha.... Bà Hạnh mĩm cười không nói, chỉ gật đầu nhẹ đôi ba cái như đồng ý với Thông. Thông nằm ngã người xuống để tận hưởng cái giây phút thần tiên, mà Thông không bao giờnghĩ sẽ có được như ngày hôm nay. Bà Hạnh từ từ chồm người tới, tay cầm lấy gọn con cu của chàng, bà sục tới sục lui mấy cái để lấy trớn, bà vừa sục vừa nói : _ Hạnh làm dỡ lắm, đừng có chê Hạnh nha.... Hỏng có cười à.... Bà Hạnh làm bộ nói cho có chuyện vậy thôi, chứ ba cái vụ này bà sơi như sơi cháo. Bà từ từ đưa lưỡi rà và liếm qua liếm lại trên đầu cu của Thông, chừng hai, ba phút sau bà mới cho cu Thông vào miệng, bà bậm miệng thật chặt lấy con cu của chàng mà thục lên thục xuống, một tay bà xoe xoe hai hòn dái của Thông, tay kia bà vẫn nắm gọn lấy nguyên con cu. Tiếng rên rỉ của Thông mỗi lúc một dữ tợn hơn, hai tay chàng đè lên đầu bà Hạnh nhấn xuống và nương theo nhịp của đầu bà đưa lên đưa xuống, miệng thì nói lẫm bẫm: _ Hạnh ơi!.... Đã quá, sướng quá.... Ư.... ư.... Bà Hạnh dừng lại nhả con cu của Thông ra dường như bà sợ Thông bắn ra trong lúc này vì quá sướng, bà liền nói: _ Thông ơi! Chơi Hạnh đi..... Hạnh nứng lắm rồi, chơi nhanh đi Thông.... Hạnh chịu hết nổi rồi. Thông nghĩ thầm, giờ thì cũng tới lúc cho ăn thua được rồi, chứ còn chần chừ gì nữa. Thông nói tiếp: _ Ờ ! Hạnh nằm xuống đi....
Bà Hạnh ngã người nằm xuống, Thông nắm hai chân bà kéo bà tuột xuống gần cuối giường, Thông bước chân xuống đất chỉ cái gối bên cạnh và nói: _ Hạnh lấy gối đó chêm dưới đít đi. Thông đứng chờ cho bà Hạnh để cái gối vào xong Thông banh hai chân bà dang rộng rồi từ từ cầm cặc ấn thẳng vào cái lồn đang ướt dầm dề thì bà Hạnh bật người như cái lò xo, hai tay bà cào cấu xuống nệm, miệng rên siết không ngừng, khan cả cổ như đang bị ai bóp họng bà vậy. Tiếng kêu rên của bà Hạnh có tác dụng làm cho Thông kích thích, cu hắn bắt đầu giựt giựt rồi một tia khí nóng ấm bắn thẳng vào tử cung bà khiến bà Hạnh rú lên ôm siết lấy Thông, hai người như hòa làm một.
Thằng Paul phone tới rủ con Linh đi.... vòng vòng chơi, nhưng Linh từ chối vì mẹ nó đã đi với Thông nó phải ở nhà coi nhà. Thằng Paul kèo nèo: _ Đi chơi một chút rồi về, bộ hết muốn đi.... vòng vòng với anh nữa rồi hả cưng? Con Linh đớp chát: _ Vòng vòng là đi đâu mới được chứ? _ Thì đi..... đi cái chỗ bửa hổm đó..... Con Linh cười gừ gừ trong cổ họng: _ Cần gì phải đi tới chỗ bửa hổm, lại nhà em đi, bà già đi với kép rồi. Thằng Paul vẫn còn e dè: _ Lỡ bả về bất tử thì làm sao? Con Linh tỉnh bở : _ Còn lâu, bả mà đi với kép thì trời gầm bả cũng hỏng nhả, em rành bả quá mà. _ Ô kê, anh tới liền.... Thằng Paul vừa bước vô nhà là đè ngửa con Linh xuống liền, hai đứa nó quần nhau đủ kiểu, hết.... vác cày qua núi, tới.... vác bẹ chuối qua sông, sấu trường bãi cát, rồi tới.... ếch ngồi đáy giếng..... Tất cả những kiểu nào mà chúng thấy trong mấy cuốn phim sex đều được đem ra áp dụng, hai đứa đều còn trẻ, vừa xong trận này, là chúng bày ngay ra trận khác. Bà Hạnh đưa mắt liếc nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ đêm rồi nhưng bà không muốn về, đào kép mới bao nhiêu cũng không đủ, bà Hạnh muốn ở lại với Thông đêm nay vì đã hai tuần nay không có ông Hùng, bà bứt rứt khó chịu vô cùng vì cái máu dâm nó hành hạ bà. Hôm nay, Thông đã vô cùng tuyệt vời đưa bà lên chín từng mây xanh, bà Hạnh phân vân, sau cùng bà nghĩ ra một cách có thể làm con Linh không nghi ngờ là bà đi bậy bạ, bà định gọi phone báo cho nó biết là bà ở lại nhà người bạn chơi tứ xắc, có lẽ sáng bà về và bảo con Linh cứ đi ngủ trước, bà Hạnh đang phân vân, bất giác bà đưa mắt liếc xuống bụng Thông, con cu Thông nằm vắt ngang một bên bắp vế , nó vẫn còn to và dài như sẵn sàng vùng dậy tiếp tục chiến đấu.
Bà Hạnh lại một lần nữa nuốt miếng nước bọt đang dân lên trong miệng bà và quyết định ở lại với Thông đêm nay. Bà chồm ngang người Thông nhấc phone gọi về nhà. Thằng Paul và con Linh đang ở chót đỉnh vu sơn thì điện thoại reo vang. Con Linh bực bội không muốn bắt, nhưng điện thoại vẫn reo tới tiếng thứ năm thì con Linh giật mình, nó biết là bà Hạnh gọi nó, con Linh vừa chồm tới nhấc phone thì thằng Paul chụp lấy giằng lấy điện thoại bỏ trở xuống. Thằng Paul nó sắp ra tới nơi rồi, giờ phút này là giờ phút sung sướng nhất của nó, dù có cháy nhà tới nơi nó cũng phải bắn khí ra rồi nó mới chạy chớ đừng nói chi là bắt phone. Thằng Paul bỏ ống nghe lại chỗ cũ rồi tiếp tục nắc con Linh lia lịa như máy, nó không ngờ trong lúc nó vội vã thì cái điện thoại gác hỡ mà nó không hay. Từ nhà Thông, bà Hạnh nghe rõ tiếng phone reo, rồi tiếng dằn mạnh điện thoại xuống nhưng vì điện thoại con hở nên bà Hạnh nghe rõ tiếng nắc kêu nghe ành ạch, tiếng con Linh kêu rên ú ớ trong cổ họng, cùng tiếng kêu thét sung sướng. Bà Hạnh thẩn thờ gác phone trở lại chỗ cũ, trong đầu bà thầm nghĩ : " Thôi thì con Linh không giống bà chớ giống ai?"
HếtChiếc xe Mercedes rề tới trước cửa chợ rồi ngừng lại Trung mở dèn Emergency, rồi vòng ra phía sau mở trunk xe, chờ đợi.
Hòa đẩy chiếc xe mua thực phẩm đầy ngập những đồ mới mua tới bên cạnh . Hai người vừa chất đồ vào xe vừa cười nói tíu tít:
Trung cũng vui vẻ tiếp lời vợ:
- Đỡ tốn công thì. . . tốn tiền. Đằng nào cũng vậy. Hòa hứ chồng một cái. Nàng trách yêu:
- Thà vậy còn hơn mua đồ lắc nhắt. Vừa tốn tiền lại vừa tốn công.
Trung nhìn Hòa, chàng mỉm một nụ cười độ lượng. Nói là nói vậy, chứ chàng đâu có bao giờ màng đến chuyện tốn kém bao giờ.
Trung hiện làm giám đốc một công ty sản xuất vật liệu xây cất nhà cửa. Đến Mỹ lúc còn nhỏ, Trung có đủ điều kiện theo duổi việc họe. Năm 26 tuổi, chàng ra trường với mảnh bằng kỹ sư trong tay. Nhưng rồi chẳng hiểu sao, chàng lại chuyển qua mở hãng sản xuất, cung cấp vật liệu cho các nhà thầu. Chỉ trong vòng 5 năm, Trung đã nghiễm nhiên trở thành giám đốc của một cơ sở lớn, rất có tiếng tăm trong cộng đồng người Việt tỵ nạn sống ở Mỹ...
Chiếc trunk xe chật cứng đồ đạc, Trung đậy lại một cách khó khăn. Chàng quay sang bảo Hòa:
- Em thích ăn món gì? Mình ghé tiệm ăn luôn cho tiện nghe em.
Hòa nhìn chồng trả lời:
- Về nhà nấu ăn cho đỡ tốn ti