Truyện dâm Cuộc tình không quên
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9249
Chia sẻ:
“Trời ơi! Sướng qua Chương… nữa.. nữa… mạnh lên… nữa… đừng lấy ra… ! trời ơi! Chương ơi! Đụ mạnh đi… đụ chị mạnh đi cưng…!”
Tui lắc đầu bỏ đi về phòng, đụ mẹ, tui không biết khi nào tụi nó ngủ, vợ tui nói: “Ngày này kỷ niệm ngày thằng tuấn tới nhà chơi” Đụ con đĩ mẹ! nó tới đụ vợ người ta thì có. Nhưng tui biết làcái đám đười ươi đang quần nhau dướiđó thương tui thiệt tình cho đến ngày tui về chầu ông bà ông vãi. Shit! fuck, I love my Life. /.
Con vợ tui, Ba Thử khóc như mưa. Đụ mẹ, làm gì nó khóc dữ vậy? Chỉ có một việc là thằng tuấn về Việt Nam lấy vợ. Thì đụ mẹ nó lấy vợ là chuyện thường có con mẹ gì khóc la inh ỏi…. rõ là ấm ớ! .Sau những cái răn đe gầm gừ cuối cùng thằng nhỏ đi biệt tích, thằng tuấn bỗng nhiên nghĩ trong hãng ngang xương, vợ tui tìm kiếm mỏi mắt không thấy hắn đâu, cuối cùng nghe tin thằng tuấn về VN lấy con vợ trẻ đẹp. Nhưng đụ mẹ nó lấy vợ thì cũng như tui lấy vợ có khác con mẹ gì, nhưng vợ tui noí có khác chứ, khác nhiều, ông mới là người… không biết con mẹ gì hết! Tôi nín khe lãng ra chỗ khác. Ngu gì dây dưa với người đang nỗi cơn điên.
Ngày Chương đưa vợ qua Mỹ ra mắt bạn bè, bà vợ trời đánh tui tới dư với bộ mặt như đưa đám tang không bằng. Khi Chương đưa vợ đến bàn bả hối hả đứng lên quẩy đít bỏ đi, thiệt tình đụ mẹ hết ý kiến, nhưng tui phải đại diện bàn đứng lên chúc mừng. Mặt thằng tuấn liếc theo dài ra như mặt ngựa.
Lúc trên xe ra về tui có hỏi bộ bà ghen sao lại dở trò kỳ vậy, thằng tuấn có vợ thì chuyện… nhỏ, bộ nó hết bú lồn bà, bà tức hả? Vợ tui la lên. “Ông cà chớn tui nhảy xuống xe bây giờ! ” Ý trời! Đúng là mấy mụ đàn bà, khi ghen nỗi tam bành lục tặc thì trời đánh không sợ, tui cười cười tiếp: “Thì bà… ghen… còn tui sao?..tui là gỗ hả?” Vợ tui bỗng dịu lại, tui thấy thương hại bả, nhưng nói nào ngay tìm một thằng có con cặc như thằng tuấn đâu phải dễ, vừa to vừa dài vừa cứng, thì vợ tui không ghen cũng uổng.
Nhưng đùng một cái vài tháng sau, thằng tuấn gặp tui noí: nó lấy vợ vì khi về VN thấy con nhỏ nầy tội nghiệp, vừa nghèo, gia đình túng quẫn cần tiền, nên nó động lòng, đâu yêu thương gì. Nhưng lấy qua Mỹ rồi mới biết con nhỏ có người yêu lâu rồi, hiện đang ở tiểu bang khác. Tui nói: đụ mẹ mầy lại ngu rồi. Nó cười méo nói lại. “Nhưng người yêu nó là… đàn bà! ” Tui chửng hửng hỏi đồng tình luyến ái hả? Nó không trả lời nhưng nói. “hèn chi nó chẳng có cảm giác gì khi ở trên giường” tui bắt đầu cười lớn. “Nó đầu cần con cặc của mầy đâu nhóc! Thôi cuối tuần qua nhậu, tao vào hãng noí thằng xếp cho mày làm lại, vì mày nghĩ lâu quá! ”
Tui về nói hết chuyện thằng tuấn cho vợ tui nghe, bả lại quẩy đít bỏ đi, nhưng mặt vui thấy rõ, ngày hôm đó tuy không nói ra nhưng tui biết vợ tui lòng phơi phới, khuôn mặt trở nên hồngTruyen dam thằng tuấn sang Mỹ theo diện tị nạn, được định cư lần đầu tại một bang rất vắng người Việt. Đã vắng thì chớ, lại ở rải rác nhiều thành phố, chỉ có dịp gặp gỡ nhau mỗi chủ nhật khi cùng tự động kéo nhau ra khu phố chợ Á Đông. Dường như mọi hoạt động mua sắm hay làm gì đều giải quyết trong nội nhật ngày đó, từ ăn uống, cắt tóc, du hí hay chợ búa, hội họp.
Một lần, do thèm món rau sống ăn với sốt cà chua, thằng tuấn phải vào chợ Việt Nam để mua các loại rau. Vì phải tự nấu ăn nên thằng tuấn không biết nhiều các món, học lóm hay nghe ai chỉ sao thì hay vậy. Người ta bảo ăn rau sống phải gồm đủ các món rau thơm với xà lách mới đúng kiểu, ai cũng dặn dò phải mua đủ húng cây, kinh giới, tía tô với xà lách nâu mới ngon.
Gì chứ húng thì gồm đủ thứ, nào là húng giũi, húng cây, húng quế nên thằng tuấn điếc đặc, chưa phân biệt được rõ ràng. Mua xà lách hay tía tô, kinh giới thằng tuấn chọn ào ào, song đến thứ húng là loạng quạng ngơ ngẩn. thằng tuấn vòng vo quanh hộc rau sống, thấy niêm yết đủ húng quế, húng cây và húng giũi mà lấy đúng thứ mình muốn thì chịu. Đang phân vân thì bỗng đâu gặp một chị cũng đang mua thứ húng nào đó. thằng tuấn ấp úng mấy lần mới dám ngỏ ý nhờ chị chọn dùm, chị thấy vậy giúp đỡ tận tình chỉ cho món húng cây.
Mua xong, thấy vẻ lúng túng của thằng tuấn, chị còn trêu: ủa, chớ bà xã đâu mà bắt anh phải đi chợ khổ sở thế này. thằng tuấn gãi đầu gãi tai cho biết còn độc thân. Chị hỏi han thêm nơi ở và có liên hệ bà con ra sao, khi nghe thằng tuấn nhất mực kể ở trọ nhà một đồng hương thì chị ngập ngừng một lúc rồi hỏi thằng tuấn nếu tiện có thể dọn về thuê chung với chị vì chị cũng độc thân, nên có thể giúp thằng tuấn việc ăn uống luôn thể.
Chị mau mắn rủ thằng tuấn đi theo chị cho biết chỗ ở, nếu thích thì dọn đến sau, bằng không thì cũng kết nghĩa đồng hương để đi lại thăm nhau đỡ nhớ nhà. Chẳng bận bịu gì, bạ đâu là nhà, món nào cũng ăn được, nên thằng tuấn đi theo chị liền tức khắc.
thằng tuấn mới đến chưa sắm được xe, đi đâu phải dùng hệ thống xe buýt, còn chị có chiếc xe chạy tạm nên thằng tuấn đi nhờ cũng tiện. Chị đưa thằng tuấn về nhà, chị thuê một phòng có lối đi riêng nên không gây trở ngại cho nhà chủ hay khách trọ khác. Bữa đó, thằng tuấn kết hợp món rau sống chấm sốt cà chua với món canh măng hầm xương của chị nên hợp khẩu ăn được nhiều.
Trong lúc ăn, chị và thằng tuấn thay phiên kể cho nhau nghe tình trạng hiện tại, lại được phụ pha bằng mấy ly bia nên cuộc đối thoại càng đậm đà và không chút gì che dấu. Chị cho biết sang Mỹ định cư theo diện vượt biển đã lâu, có đi làm cho một cơ sở giữ trẻ và vẫn ở vậy một mình. thằng tuấn gạ hỏi sao chị chưa lấy chồng vì đàn ông Việt Nam vốn ưa người đồng hương thì lúc đầu chị nói giỡn ai cũng chê là xấu, sau thì lại nói chưa tìm được người hợp ý nên đắn đo mãi....