Nàng diễn viên Sông Hương
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 3825
Chia sẻ:
Ðà Lạt vào tháng tư thật là lảng mạn, những cơn mưa phùn thật ướt và lạnh tạo nên khung cảnh nên thơ khiến cho những cặp tình nhân thừa cơ hội ép sát vào nhau tránh mưa và tìm hơi ấm lẩn nhau. Toản và Loan cũng không ngoại lệ, hai đứa hẹn nhau đi viếng dinh Bảo Ðại nằm cuối đường Lê hồng Phong (tên giả tưởng). Dọc đường có những biệt thự xinh xắn hiện ra như cảnh ở Châu Âu, Loan ép sát người hơn vào Toản vì trời lạnh hơn khi ngồi sau xe thổ mộ.
Toản vừa mới từ Saigon lên thăm nàng vì có dịp đưa một người bạn về Nha Trang, Loan cũng mới quen với Toản nhưng cũng đã nhận lời đi chơi với hắn vì cái không khí lạnh lẻo hơi buồn của Ðà Lạt khiến nàng cần một người bạn để đưa nàng đi chơi để quên những bận tâm về học vấn về tình cảm vì Thiện bạn trai của Loan luôn luôn lo học, lại phần có nhiều cô theo đuổi Thiện nên Loan tự ái không muốn hỏi Thiện đưa nàng đi du hí. Chiều qua khi Toản mới lên và đề nghĩ đi chơi vì gần ngày thi cuối khóa nửa muốn ở nhà học bài nửa muốn ra ngoài cho khuây khỏa, Loan học trên Toản một năm nên Toản cũng hơi nể nàng.
Loan nhớ lại cách đây gần 3 năm ở Saigon khi đi xem phim ở rạp Cao Ðồng Hưng Loan ggạp Toản lần đầu, hắn nhìn Loan chăm chăm vì Loan có nét giống Tây với đôi môi thật mộng ướt da thật trắng và đôi mắt ngây thơ thật to. Lúc đó mọi người đang xếp hàng để đi vào cửa, Loan cảm thấy có một sự chen lấn không cưỡng được và Toản lanh trí chen lại gần nàng hơn, trong lúc mọi người chen lấn xô đẩy Toản thừa dịp tiến tới gần Loan, Toản cũng bị làn sóng người xô đẩy cọ sát vào người Loan. Vào bên trong hơi tối nên Loan đứng khựng lại Toản vẩn đẩy nàng từ đằng sau lưng, những ngón tay êm ép sát vào vùng nhạy cảm trên xương sống làm Loan rùng mình nhưng thích thú nên nàng để yên. Một lát sau mắt nàng quen dần với bóng tối nên khi thấy có được chổ trống nàng len vào hàng ghế và ngồi xuống, Toản không bỏ lở dịp may ngồi xuống luôn chiếc ghế trống bên cạnh Loan.
Cả hai đều hồi hộp vì đạy là lần đầu tiên va chạm người khác phái, năm đầu ngón tay trái Toản đụng nhẹ vào làn da mịn hở ra bên eo phải của Loan. Cảm giác thật kỳ lạ thật gợi cảm nên Loan để yên xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp, Toản mạo hiểm xa hơn vào phía sau lưng nàng, da nàng thật mát. Toản lần lần dời tay lên cao hơn cho đến khi đụng phải nịt vú của nàng, cũng may trong rạp hát thật tối và áo Loan rộng nên tay Toản lọt hoàn toàn sau lưng Loan, nàng rùng mình mấy lần nhưng không muốn Toản dừng lại vì cảm giác qúa thật qúa khiêu khích. Thỉnh thoảng ở nhà Loan có ôm đứa em trai nhỏ và hôn nó, cảm giác thật là thích thú nhưng nay là bàn tay truyền cảm của người khác phái. Nàng hơi mắc cở vì chưa quen biết Toản nhưng cảm giác thật thích thú thật đáng tìm hiểu, phần nàng sẽ không gặp lại Toản nên chẳng có gì phải lo nàng chỉ hơi nhắm nghiền mắt lại và để tay Toản thám hiểm vùng da bụng thon nhỏ của nàng.
Toản hơi bị vướng víu vì Loan ngã người dựa ghế nên tay hắn kẹt sau lưng nàng, trong giây lát Toản phải dùng tay phải đặt lên đùi nàng. Ôi . . . Thật kỳ diệu vì Loan để cho hắn sờ lên đùi nàng tay hắn cứ dời lên dần dần cho tới khi đụng háng nàng thì Loan hơi ngại nên xếp chân lại vì nàng cảm thấy hơi ươn ướt nơi phần dưới. Nàng phải nới lưng ra do đó Toản có dịp rút tay trái về và sờ bên ngoài mông nàng, những ngón tay Toản ép nhẹ vào bên ngoài lớp vải mà Loan cảm thấy thích thú vô cùng. Tay hắn lần lần trở lại sau lưng nàng và thò vào trong lưng quần nhưng qúa chật vì quần nàng xài nút móc, hắn chỉ loay hoay bên ngoài và làm nàng nhột. Chỉ mấy phút sau vì sự nhột nhạt, nàng hơi ngại nên rời ghế và ra về vì sợ cảm giác sẽ phá đi sự trong trắng của Loan, Toản không bỏ cuộc nên theo nàng ra khỏi rạp về cho biết nhà.
Chỉ hai tuần Toảb làm quen được với nàng bằng cách đến nhà nàng nhận làm người quen, Loan cũng khá tiến bộ nên tạo dịp may và cho địa chỉ khi nàng lên học chính trị kinh doanh tại Ðà Lạt. Cơn mưa lạnh thổi tạt ngang xe với cơn gió tháng tư, Toản phải hạ tấm bạt ny lon bên trái thành xe xuống để tránh gió và mưa. Loan ép sát vào người Toản hơn vì nàng cảm thấy ấm hơn ;Khi hai người ngồi sát vào bên trong xe cổ mộ hoàn toàn yên lặng trừ tiếng bánh xe cao su lăn tròn trên đường. Bàn tay ấm áp của Toản đã lần mò tìm lại làn da lưng ấm, mịn màng dưới làn áo khoác và lớp áo da của nàng, Loan khẻ rùng mình vì cảm giác qúa ồ ạt và êm ả. Con gái bao giờ cũng nhạy cảm hơn con trai đã một lần va chạm vì Toản đã thám hiểm da thịt nàng khi hai người gặp nhau trong rạp hát, nàng không bao giờ quên cảm giác êm đềm ấy. . . . . Nàng đã một lần bỏ chạy cảm giác ấy vì giới hạn đạo đức, thuần phong mỹ tục nhưng thâm tâm nàng muốn bàn tay mền mại ấy trở lại và xoa dịu ao ước của cô gái dậy thì. . . . . . . . . . . . . . . .
Toản hồi hộp vô cùng vì sau gần 3 năm theo đuổi đây là dịp duy nhất Toản có thể gần gủi Loan và tỏ tình ưu ái nhưng sự yêu mến và tôn trọng phẩm giá Loan làm Toản muốn tấn công xa hơn nhưng chỉ biết chờ đợi phản ứng nàng. Toản chỉ bóp nhẹ ngang eo nàng vì cảm giác qúa tuyệt vời và rung động, má Loan ửng hồng lên vì e thẹn mà cũng vì lâng lâng thích thú. Chiếc xe cổ mộ dừng trước dinh Bảo Ðại với bãi cỏ xanh mướt và rừng thông trải dài phía sau dinh thự. Loan bẽn lẽn không muốn nhìn tên lái xe thổ mộ, có lẻ hắn nhìn thấy cử chỉ âu yếm hai người lúc trên xe. Sau khi mua vé cô hướng dẫn viên với giọng nói ngọt ngào mời hai người đi viếng tầng trên, nơi góc cầu thang là phòng tiếp tân với bình hoa thật đẹp, theo chân cô hướng dẫn viên lên tầng trên nên phòng hoàng tử Bảo Phong với tấm trải giường màu hoàng kim nhưng hơi cũ và chiếc gối cùng màu đơn độc giữa căn phòng lạnh lẽo. Toản xin phép người nử hướng dẩn viên được chụp hình và tự tìm tòi. Những điều kỳ lạ trong dinh thự vị vua cuối triều Nguyễn, thoạt đầu cô có vẻ ngần ngại nhưng 5 tờ 1. 000 từ tay Toản dúi vào trong túi cô đã có hiệu lực, cô vội bỏ xuống lầu và canh khách sắp tới.
Loan ngạc nhiên vì Toản có nhiều tiền, số tiền năm ngàn là đủ cho nàng sống một tuần ;Cha mẹ nàng cũng đủ sống nhưng nàng đi học xa phải dè xẻn. Căn phòng của hai công chúa hơi nhỏ hơn nhưng sạch hơn và có nhiều ánh mặt trời, nơi đầu giường có chiếcgương thật to có lẽ để hai nàng trang điểm và ngắm mình buổi sáng. Mổi lần đến gần Loan hai lổ tai Toản nóng bừng, hắn muốn Loan nghe được tiếng con tim rạo rực của chàng trai trẻ muốn yêu và được yêu, mổi lần nhìn gò má trắng đỏ hồng như cô gái Ðà Lạt của Loan Toản cảm thấy rạo rực và muốn đặt nụ hôn lên má nàng. Loan thật thích lối thiết kế của căn phòng với cửa sổ thật rộng và thoáng, căn phòng sáng rực lên dưới ánh mặt trời đúng ngọ. Loan vẩn thích cảm giác lúc hai người ngồi trên xe cổ mộ chỉ nghĩ tới lúc Toản chạm bàn tay vào lưng nàng là Loan cảm thấy lâng lâng và rạo rực. Tục ngữ có câu : « Ðôi mắt là cửa sổ của tâm hồn »nhưng trong lúc này Toản không hề nhìn nàng có lẽ chàng cũng e thẹn.
Loan tiến vội đến cửa sổ nhìn ngọn đồi sau dinh Bảo Ðại những cây thông xanh ngắt ướt đẫm nước mưa và lóng lánh trong ánh nắng rực rở của mùa xuân, nàng mở cửa sổ một cơn gió lạnh ùa vào và Toản tiến lại ôm ngang eo nàng. Chàng tỏ vẻ như không để ý vì bạn bè luôn luôn giỡn như vậy, nàng quay lại mắt Toản gặp mắt nàng ;Loan giả vờ không thấy quay đi và tiến đến cánh cửa sổ nơi góc trái của căn phòng để tránh Toản. Loan đứng bên cửa sổ nhìn xuống đồi thông ánh nắng từ từ vươn lên trải ra như một tấm lụa vàng lên trên cánh đồi thông và ngọn cỏ, Toản tiến đến sát bên nàng mặt hai người thật gần, Toản nhìn gương mặt thật đẹp của Loan và nói thật nhanh :
- Anh thương em.
Loan biết Toản sẽ tỏ tình nhưng không ngờ giây phút đó bất ngờ như vậy, nhìn thật sâu vào mắt Toản Loan không nói gì cả rồi nàng lơ đểnh nhìn ra khoảng không, Toản hôn vội lên má Loan nàng cũng không phản ứng gì bỏ đi qua phòng khác. Hồi hộp vì thấy Loan im lặng Toản đánh bạo nắm lấy tay nàng, một bàn tay ấm và mềm mại. Căn phòng này là của một nàng công chúa khác với tấm lụa Thái màu xanh đậm và một cái gối cùng màu, đầu giường có tấm gương to có lẽ để nàng trang điểm;Tự dưng Toản thầm nghĩ đến Loan chắc nàng sẽ lộng lẩy trong bộ đồ ngũ bằng tơ mỏng và trong, bắt gặp cái nhìn lạ lung của Toản Loan hơi hồng đôi má vì cái nhìn như muốn “ăn tươi nuốt sống nàng”. Loan mở miệng định nói điều gì nhưng Toản lại hôn lên đôi môi nàng, hơi thở chàng dần dần sưởi ấm khuôn mặt hơi lạnh của nàng, Loan nhớ lại lần đầu đi xem hát Toản đã sờ lưng nàng hắn có hai bàn tay tuyệt vời làm nàng ngây ngất, Thiện bạn trai nàng rất nhút nhát chưa bao giờ dám đụng đến người Loan. Loan đang tuổi dậy thì nên có những đòi hỏi kỳ lạ, những nụ hôn những đụng chạm chắc là tuyệt diệu như những tiểu thuyết của nàng đọc qua. Ðang suy nghĩ mien man nàng không để ý đến bàn tay bạch tuột của Toản đã xiết chặt và ép ngực nàng vảo sát hắn, ngực Loan mềm và êm như nhung nên Toản ngây ngất hắn chỉ muốn giây phút này ngừng lại để hai người hòa hợp. Tay Toản lần này mò xuống mông nàng da thịt Loan mềm mại dù dưới làn áo dạ, tay Toản tham lam vào sâu trong lớp vải áo dài làm Loan bang hoàng không biết sử trí ra sao. Nàng nghĩ về Thiện chàng rất hiền lành, rất là e dè và kính trọng nàng trong mọi chuyện, nàng thích người chồng tương lai của nàng phải có đức tính giống như Thiện chả bù với Toản. Ngày đầu tiên hai người gặp hắn đã xâm phạm tiết hạnh nàng, bàn tay hắn đả va chạm nhửng vùng thầm kín của cơ thể người con gái, nhưng những ước muốn của cô gái dậy thì đang ở điểm sôi bỏng chỉ cần có một chút khiêu khích là nàng sẽ buông thả và quên đi những đức hạnh khả phong. Nàng thích những sự kích thích thật ấm áp và gợi cảm, có những lúc nàng ao ước được Thiện đè nàng xuống và hôn với một nụ hôn thật dài thật bạo để nàng được thoát những cản trở từ tâm thần và lý trí dù chỉ là trong một phút. Trong cơ thể nàng những đòi hỏi về xác thịt chỉ là những mơ ước về một vùng đất xa xôi, nơi chỉ có hai người yêu nhau và hạnh phúc với nhau trọn đời bỏ lại phía sau những thuần phong mỹ tục những đạo đức rang buộc....