Đọc Truyện Sex - Quan Hệ Nguy Hiểm Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13669
Chia sẻ:
Còn nữa, lúc cô bị Lục Tử Mặc giam giữ ở Hàng Châu, kẻ đến truy sát là ai? Hôm đó nhờ có sự giúp đỡ của Ba Dữ, cô và Lục Tử Mặc mới thoát thân từ trên sân thượng.
Nếu đúng như lời Văn Lai, tàn nhẫn máu lạnh mới là con người thực của anh, thì tại sao anh lại hết lần này đến lần khác xông pha vào chốn hiểm nguy để cứu cô?
Còn những kẻ muốn lấy mạng cô là vì nguyên nhân gì?
Nếu không xuất hiện những kẻ được gọi là “sát thủ” đó, không có chuyện anh bất tất cả để cứu cô, liệu trái tim cô có dần dần hướng về phía anh? liệu cô có cam tâm tình nguyện làm tất cả vì anh?
Đầu óc Sơ Vũ bị hỗn loạn bởi những ý nghĩ đến như phong ba bão táp.
Sơ Vũ nhớ lại phản ứng của Lục Tử Mặc khi bị Renault uy hiếp trên vùng biển quốc tế. Thậm chí khi cô bị họng súng đen ngòm chĩa vào ngực, anh cũng chẳng thèm chớp mắt một cái.
“Nhược điểm của tôi mà anh nhìn thấy, chính là nhược điểm tôi muốn cho anh thấy”.
Câu nói của Lục Tử Mặc lúc giết chết Renault phảng phất bên tai, nhưng bây giờ nó mang hàm nghĩa khác.
Đây có phải là bản chất thật sự của anh?
Nếu ngay từ đầu cô đã nằm trong kế hoạch của anh, thì có nghĩa đối với anh, cô chỉ là một con cờ mà thôi?
Vì vậy anh mới đóng cửa thế giới nội tâm không cho cô tiến vào.
Vì vậy anh mới chẳng thèm quan tâm việc cô đi hay ở?
Sơ Vũ càng nghĩ càng thấy trong lòng lạnh toát. Toàn thân cô bất giác run rẩy, khó khăn lắm mới giữ sắc mặt khỏi tái mét.
Sơ Vũ miễn cưỡng gạt bỏ những suy nghĩ đáng sợ trong đầu, cô nhướng mắt nhìn Văn Lai, bắt gặp ánh mắt châm biếm và thương hại của hắn. Ánh mắt dường như muốn nói với Sơ Vũ, bây giờ cô mới hiểu ra, liệu có phải muộn rồi không?
Có một tiếng động từ nơi xa thu hút sự chú ý của Văn Lai. Hắn lướt đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nở nụ cười lạnh lùng “Đến nhanh thật đấy”.
Đã biết đoàn xe quân đội chỉ là mồi nhử, tất nhiên Lục Tử Mặc và Ba Dữ cũng chỉ có những động thái giả vờ chứ không cần dính đến đối phương quá lâu, nhanh chóng thoát thân mới là quan trọng nhất. Vì vậy, Lục Tử Mặc quay về ngay cũng điều dễ hiểu. Văn Lai rút súng, nhẹ nhàng kéo chốt an toàn rồi đi về phía đằng sau Sơ Vũ, dùng thân cô để yểm hộ. Văn Lai thì thầm vào tai Sơ Vũ: “Đừng để chúng nhìn ra có điều gì bất ổn, hãy gọi Lục Tử Mặc vào nhà đi”.
Sơ Vũ cắn chặt môi, trong lòng vô cùng khẩn trương. Bên ngoài vọng đến tiếng tắt máy và tiếng mở cửa xe. Lục Tử Mặc và Ba Dữ xuống xe nhưng không đi ngay về phía ngôi nhà mà nấp mình sau chiếc xe. Hai người đàn ông mai phục ở tầng trên không có cơ hội hạ sát họ. Chỉ cần một tia nghi ngờ cũng sẽ dấu mình đã trở thành thiên tính của Lục Tử Mặc.
Hai người đàn ông trên tầng nhìn Văn Lai lắc đầu, biểu thị Lục Tử Mặc không nằm trong tầm ngắm. Văn Lai gí sát khẩu súng vào đầu Sơ Vũ, cất giọng lạnh lùng: “Bảo Lục Tử Mặc vào đây đi. Người đàn ông như vậy đáng để cô yêu sao? Cô vì hắn dâng cả mạng sống của mình. Kết quả thì sao? Cô chỉ là một phần trong kế hoạch của hắn. Đến nước này rồi cô vẫn định bảo vệ hắn sao?
Sơ Vũ vẫn cắn chặt môi, không nói một lời nào. Đột nhiên, chiếc điện thoại di động của Sơ Vũ bị Văn Lai tịch thu đổ chuông. Tiếng chuôngbất ngờ vang lên trong căn phòng yên lặng khiến những người có mặt không khỏi giật mình.
Văn Lai nhìn chiếc điện thoại di động bị ném vào một bên, màn hình sáng nhấp nha nhấp nháy. Cũng giống như lúc phát tiếng chuông, điện thoại đột nhiên không còn tín hiệu gọi đến, trong phòng khôi phục bầu không khí yên tĩnh chết chóc. Sơ Vũ bất giác nín thở, đến mức lồng ngực cô đau nhức.
“Mẹ nó”.
Văn Lai chửi thề một câu. Sơ Vũ không lên tiếng, điện thoại không ai nghe. Chắc chắn Lục Tử Mặc sẽ đoán biết trong ngôi nhà có vấn đề. Lúc này, cô lâm vào tình thế vô cùng nguy hiểm.
Văn Lai tháo chiếc mũ trên đầu Sơ Vũ, vo tròn rồi nhét vào miệng cô. Sau đó hắn lộn vài vòng về phía bộ bàn ghế cũ, dấu mình khỏi tầm mắt của Lục Tử Mặc.
Thần kinh của những người trong phòng căng lên như dây đàn, họ hồi hộp chờ đợi. Ngoài tiếng chuông điện thoại ban nãy, trong và ngoài ngôi nhà không có bất cứ tiếng động nào, khiến bầu không khí căng thẳng đến cực điểm. Ở trong phòng dường như chỉ nghe thấy tiếng thở và tiếng tim đập của mỗi người.
Từng giọt mồ hôi từ trán Văn Lai chảy xuống. Căn phòng đóng kính cửa sổ cửa ra vào. Ở một nơi không thông gió lúc thời tiết nóng bức quả là vô cùng khó chịu. Càng tồi tệ hơn, Văn Lai phát hiện, can xăng đổ ra sàn nhà sau một thời gian dài bốc hơi trong không khí tạo mùi hôi khó chịu. Hơn nữa, nếu ngôi nhà này bị đốt cháy, rất có thể bọn hắn và Sơ Vũ bị nhốt trong biển lửa.
Không, không chỉ có mùi xăng. Sắc mặt Văn Lai trở nên khó coi vô cùng, lẫn với mùi xăng…là cả mùi khí đốt thiên nhiên.
Văn Lai ngẩng đầu nhìn lên tầng hai, làm động tác bịt mũi cho hai người đàn ông ở bên trên thấy, rồi lắc lắc khẩu súng trên tay. Hắn lại nhét khẩu súng vào bao đeo bên mình, ra hiệu cho hai tên đi kiểm tra. Lúc này, hai tên ở trên tầng cũng phát hiện ra chuyện bất bình thường, gật đầu với Văn Lai rồi tản ra đi tìm nguồn phóng khí thiên nhiên.
Văn Lai lộn trở lại bên Sơ Vũ, hắn rút con dao giắt bên mình kề vào cổ cô: “Người đẹp, bây giờ chỉ còn cách dùng cô làm con tin của tôi”.
Cùng lúc đó, cánh cửa ra vào của ngôi nhà bật mở, Lục Tử Mặc xuất hiện ngay trước mặt tất cả mọi người. Ánh mắt của anh dừng lại nơi Sơ Vũ đang bị trói ở giữa nhà. Anh chỉ liếc cô một giây, nhìn lên hành lang ở tầng trên rồi dừng lại phía sau Sơ Vũ: “Văn Lai, không ngờ anh phạm phải sai lầm sơ đẳng như vậy”.
Hết chương 36
bạn đang đoc truyện tại vkldkm.sextgem.com
QUAN HỆ NGUY HIỂM | Chương 37
Văi Lai cứng đờ người, sự xuất hiện đột của Lục Tử Mặc khiến các sợi dây thần kinh của hắn gần như đứt đoạn. Văn Lai giật mạnh tóc Sơ Vũ, khiến đầu cô ngả về phía sau. Do hắn dùng sức nên lưỡi dao sắc nhọn kề trên cổ Sơ Vũ ấn sâu vào lớp da cô, xuất hiện một vệt máu đỏ. Dòng máu đỏ từ từ chảy xuống dưới ánh dao sắc lạnh, kích thích tận đáy mắt Lục Tử Mặc.
Sơ Vũ chăm chú nhìn Lục Tử Mặc, cô không cảm thấy đau đớn. Toàn bộ cảm xúc của cô tập trung vào người đàn ông trước mặt. Những dòng suy nghĩ nối tiếp nhau như cơn ác mộng đeo bám cô, khiến cô tê liệt.
Ánh mắt Lục Tử Mặc rời khỏi dòng máu đỏ. Anh đi vào trong nhà, thuận tay đóng cửa ra vào.
“Anh sợ ngôi nhà phát nổ nên không dám bắn tôi?”, Lục Tử Mặc nói với ngữ điệu bình thản: “Ngôi nhà này được tưới nhiều xăng như vậy. Tôi giúp anh cho thêm ít gia vị, nếu phát nổ sẽ càng sạch sẽ hơn đúng không?”
Văn Lai trầm mặc, cả người hắn dính chặt vào thân sau Sơ Vũ. Cô có thể cảm nhận thấy hắn hơi run rẩy. Khi mặt đối mặt với Lục Tử Mặc, về khí thế hắn đã thua anh hoàn toàn. Chắc chắn tự đáy lòng, hắn rất sợ người đàn ông trước mặt. Qua những việc Văn Lai làm, có thể thấy hắn không phải là người sợ chết. Vậy thì, hắn sợ Lục Tử Mặc điều gì?
“Mày đừng có động đậy, nếu không tao sẽ giết người phụ nữ này”.
Văn Lai cất giọng trầm trầm. Lục Tử Mặc nhếch mép cười, anh không làm theo lời uy hiếp của Văn Lai mà từ từ bước về phía trước. Anh đi rất chậm, rất kiên định. Mỗi bước đi của Lục Tử Mặc như dẫm đạp vào lòng Văn Lai. Người đàn ông phía trước càng đến gần, sát khí tỏa ra từ