Truyện Sex Phá Trinh - Nữ Y Tá Dâm Dục
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 123662
Chia sẻ:
Lan Chi cảm thấy dày vò Sơn bao nhiêu đó đã đủ, bản thân nàng cũng có những chuyện nhỏ không dám nói với anh. Nhưng ai biểu nàng là người nắm đằng cán kia chứ? Anh làm chồng thì phải chịu thua thiệt chút chứ.
- Em quyết định rồi… – Lan Chi nói, mặt nàng lạnh băng, trong ánh mắt van xin của chồng – tối nay em sẽ tham gia buổi tiệc bãi biển chung với mọi người, tham gia từ đầu đến cuối, anh không cản được em đâu.
Hồng Sơn thở phào, đầu anh toát mồ hôi lạnh, kết quả đơn giản vậy sao? Anh chỉ sợ kết quả còn xấu hơn nhiều, xấu tới mức anh không dám nghĩ đến.
- Nhưng… ok thôi… mà em muốn – Sơn chợt nghĩ đến tiêu chí của buổi tiệc.
- Phải… những gì anh đang suy nghĩ trong đầu đều đúng. Em sẽ không bỏ qua bất cứ tiết mục nào. Anh không muốn tham gia, anh có thể ngủ ở nhà – được thế là phải cứng, Lan Chi nghĩ.
- Anh tham gia chứ, tham gia chứ – Sơn ấp úng, có thằng ngu mới bỏ vợ đi đến đó một mình.
Thế là hiệp định giữa vợ chồng Hồng Sơn – Lan Chi đã ký kết. Tim Lan Chi đập thật nhanh, người nàng nóng lên, ngọn lửa hoang dại trong người nàng đã nguội lạnh bao lâu chợt bùng cháy lên mãnh liệt.
Mọi người trong nhóm sững sốt khi Hồng Sơn tuyên bố, tối nay cả hai vợ chồng anh tham gia đọc truyện sex. Cả Trúc và Ngân cũng nhìn anh, rồi nhìn qua Phúc ái ngại. Họ không muốn bị soi mói đánh gía bởi một người đàn bà ngoại cuộc chơi.
- Mày nghĩ sao vậy? Tao nói mày đừng nói cho Lan Chi biết mà, nó không thích hợp với vụ này đâu. – Phúc nói với Sơn.
- Em xin lỗi, em bị bức cung, không thể không khai. Anh yên tâm đi, nàng không sao đâu – Sơn biện bạch.
Hồng Sơn thầm nghĩ nếu Phúc biết được Lan Chi đóng vai chính trong bữa tiệc tân gia thát loạn tại nhà mình, thì anh đã không nghĩ như vậy. Thật sự với bề ngoài và biểu hiện thánh thiện của Lan Chi thường ngày, không ai có thể liên kết với hình ảnh một Lan Chi mãnh liệt, hoang dại mà anh biết. Sơn tự hỏi mình yêu Lan Chi nào? Có lẽ là cả hai, vì tình cảm của anh dành cho nàng càng ngày càng mãnh liệt, không hề suy giảm dù chỉ một chút.
- Mày xác định?! – Phúc xác nhận lại một lần nữa.
- Ừ – Sơn chắc chắn.
- Haizz thôi được, nhưng nếu nữa chừng nàng không thích, mày nên dẫn nàng tránh đi. Tao không muốn vì biểu hiện của Lan Chi mà ảnh hưởng đến buổi giao lưu của mọi người. Mày hiểu anh không?! – Phúc thòng thêm câu cuối.
- Anh yên tâm, vợ em rất biết điều, mà nàng cũng đã biết chi tiết buổi giao lưu là gì! Nàng không bị sốc đâu, anh đừng lo.
Đúng 18h00 hôm đó, chiếc ghe chở mọi người quay lại hòn đảo không người hôm qua đoàn đã đến chụp hình. Lần này có tới 3 chiếc thúng bị kéo theo sau ghe nên giai đoạn đổ bộ lên đảo khá dễ dàng và suôn sẻ. Hành trang xách theo có đầy đủ, từ lều ngủ, bạt trải cho đến củi lửa, bia rượu, đồ ăn và cả một chiếc casset to chạypin… Khâu chuẩn bị hậu cần Phúc là tuyệt đối chu đáo. Sau khi hỗ trợ căng lều và đốt một đống lửa trại to, Nhân bị Phúc đuổi về, không quên dặn dò sáng sớm mai rước họ.
Trời còn ánh sáng mờ mờ của buổi hoàng hôn, cánh đàn ông bắt đầu nướng hải sản, chuẩn bị đồ ăn. Trúc và Ngân nhàm chán ngồi không yên được một chỗ, hai cô khẽ nhìn Lan Chi đối diện bên đống lửa, thầm ghen tị với ánh mắt trong veo và vẻ đẹp thánh thiện của nàng. Hai cô chợt nói nhỏ với nhau, rồi che miệng cười thích thú, họ lập ra kế hoạch quyết làm cho Lan Chi ngượng ngùng mà rút lui. Trúc và Ngân đứng lên, cởi áo quần ra không chừa một mảnh vải che thân. Chạy ào xuống biển té nước nhau, ôm nhau cười đùa hồn nhiên bất chấp cánh đàn ông đang nhìn đờ đẫn. Phải biết là hôm nay không phải buổi chụp hình, không hề có không khí làm việc nghiêm túc, mà là buổi tối cuối cùng buông thả nên cảm giác của mọi người khác hẳn khi nhìn Trúc và Ngân khỏa thân nô đùa. Cánh đàn ông bắt đầu nhộn nhạo, Thanh cởi phăng quần áo nhào xuống, anh cũng không ngại Lan Chi đang ngồi nhìn, dù gì cũng là vợ bạn, muốn cũng không ăn được.
Lan Chi như không thấy gì, khuôn mặt nàng phản chiếu ánh sáng từ ngọn lửa trại, lúc sáng lúc mờ. Lan Chi thấy Sơn vẫn đứng yên bên đống lửa nướng tôm, nhưng ánh mắt anh vẫn lén nhìn theo tiếng cười đùa dưới nước. Bây giờ tới Trọng, hắn cũng học Thanh cởi luôn cả quần trong, nhưng lúc cởi quần hắn như cố ý quay về phía Lan Chi, mắt hắn liếc nhìn xem biểu hiện của nàng. Lan Chi biết Trọng đang thăm dò mình, nàng dĩ nhiên không khách sáo, nhìn chằm chằm vào dương vật đang nữa cương cứng của hắn. Trọng đứng thẳng lên như tự hào trước kích cỡ dương vật mình, nhìn Lan Chi với ánh mắt khiêu khích trước khi lao xuống biển. Dù không muốn nhưng Lan Chi cũng phải thừa nhận dương vật của Trọng khá lớn so với chiều cao không mấy ấn tượng của anh.
Bất chợt Lan Chi nhìn con tôm hùm xiên que đang nướng trên tay chồng, đã bị cháy đen một mặt. Nàng thở dài, đến bên chồng, nàng dành lấy con tôm két quăng xuống đất, tay với một con khác hướng về ngọn lửa xoay xoay. Sơn giật mình quay qua, ý thức được sự lơ đễnh của anh đã bị vợ phát hiện. Anh xấu hổ đỏ mặt, đang định giải thích, thì nàng đã nói.
- Anh xuống bơi đi, em nướng cho – tiếng nàng thật nhẹ.
- Không, anh ở đây, em xuống đi – Hồng Sơn trả lời theo phản xạ.
Lan Chi tay vẫn xoay xoay con tôm tắm trong ngọn lửa, Lan Chi chợt mỉm cười, ánh mắt nàng nhìn chồng có một tia cười đùa. Hồng Sơn chợt cảm thấy người mình nóng lên, ánh mắt này, quen.. rất quen, cách đây không lâu anh đã thấy trong mắt Lan Chi có biểu hiện như vậy.
- Do anh nói đó nha – Lan Chi chớp lấy cơ hội, không cho anh kịp nói gì.
Nàng dửng dưng đứng bên lửa trại, tay mở khóa kéo bên hông của chiếc váy, hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài vải rũ. Chiếc váy bị buông rơi xuống chân, thân thể hoàn mỹ của Lan Chi được che đậy bởi một bộ bikini siêu nhỏ màu xanh biển, bộ bikini của nàng chỉ có 3 mảnh nhỏ, mỗi mảnh bằng 3 ngón tay, cơ thể nàng gần như phơi ra lấp loáng dưới ánh lửa bập bùng.
Mọi người sững sờ, há hốc miệng, ngay cả hai cô gái đang đùa nghịch dưới nước cũng ngừng lại, nhìn Lan Chi với ánh mắt hâm mộ và ghen tị. Thân thể của Lan Chi lồ lộ soi rõ từng đường nét bên ngọn lửa, bộ ngực nàng kiêu hãnh dương cao tràn qua hai bên chiếc áo nhỏ, hai chiếc núm u lên rõ ràng dưới mảnh vải mỏnh manh, bụng nàng phẳng lì với chiếc rốn nhỏ, giữa hai chân nàng kẹp chặt một mảnh tam giác bé tí, chỉ đủ che phần mà đòi hỏi mọi người phải tưởng tượng thêm. Lan Chi như cố tình, chân hất cái váy vừa cởi ra xa, nàng xoay ngang người, choàng tay qua cổ Hồng Sơn đang đứng như trời chồng, môi nàng áp lên môi anh thật nhẹ, “Em đi tắm biển nhé”. Phần da thịt trắng hồng sau lưng Lan Chi lúc này đưa về phía những khán giả dưới biển, mông của nàng hoàn toàn không che đậy, chỉ có một sợi dây chữ T mỏng manh chạy ngang eo và mất hút trong khe mông. Lan Chi không khỏa thân như mọt người nhưng ba mảnh bikini nhỏ bé của nàng còn hơn cả liều thuốc kích thích cực mạnh.
Tiếng Trọng bắt đầu hô hào dưới nước, hắn huýt sáo mút chuột in ỏi. Mọi người bắt đầu hò reo theo, tiếng hò reo ủng hộ Lan Chi vang lên cả hòn đảo. Trúc và Ngân khó chịu trong lòng, hai nàng tự động lùi lại, ý thức được mình không còn là diễn viên chính đêm nay. Hồng Sơn thở dài, trò chơi lại bắt đầu rồi.
Lan Chi mỉm cười nhẹ, nàng bước đi nhẹ nhàng xuống biển, dấu chân nàng lưu lại thật mờ nhạt trên cát. Trọng và Thanh vô thức tránh qua hai bên như nhường đường cho Lan Chi vào giữa hai người. Lan Chi từng bước từng bước hướng về Trọng và Thanh, nước biển dâng lên ngang ngực nàng, thấm nhẹ lên hai mảnh vải che ngực phía trước. Khi lướt qua Trọng và Thanh, hai tay nàng dưới nước không ai nhìn thấy, bất chợt hướng ra ngoài nhéo hai cái mông trần của hai anh. Cả hai dựng lên, giật mình nhìn Lan Chi trân trối, rồi hai người nhìn nhau như hiệp nghị ngầm bằng ánh mắt. Trọng và Thanh cùng lao đến té nước lên người Lan Chi, tiếng nàng cười nắc nẻ, tấn công lại, né tránh có lệ....