Truyện Sex Phá Trinh - Nữ Chiến Sĩ An Ninh
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6991
Chia sẻ:
Đã là năm thứ hai cùng trường, cùng lớp và cùng chung phòng trọ, My đi từ để ý Kim những chuyện vặt vãnh, trong tình bè bạn thân thiết đến quan sát những cử chỉ hành động, thói quen, sở thích, và cho tới khi My bắt đầu biết viết nhật ký, biết nói hết những tâm sự thầm yêu trộm nhớ của nàng vào đó, về Kim.
Cũng chẳng trách gì My vì ai xui khiến nàng vào hoàn cảnh hay cái cơ hội được sống cùng Kim, để nàng phát huy cái bản chất luyến ái cùng thì, cùng giới. Dẫu ai trong địa vị nàng chắc cũng sẽ hiểu sự đau khổ đó : có yêu mà không dám nói. Nàng cũng không thể trốn tránh tình của nàng đối với Kim được, sự gần gũi bên nhau quá dễ dàng, quá thân quen, đã phá tan sự cương quyết trong lòng nàng; cũng do Kim quá tự nhiên trong quan hệ bạn bè, có khi còn tự nhiên đến My cũng phát sợ. Đôi lần My cũng tránh né cái thân thiệt quá mức của Kim chớ, nhưng nhiều lần lẫn trốn thì nhiều lần càng phơi bày cái sự khao khát đó ra bên ngoài : điển hình là những lúc Kim trần truồng nằm học bài trước mặt My, mà Kim quá đơn sơ không biết rằng My hay lén nhìn thân thể đó một cách khát khao. Nhìn những hàng lông xếp dọc chạy theo đường kẽ len lén đàng sau “cánh gà” của ống quần tà lỏn rộng thùng thình, nhìn cái gò thịt trắng hếu giữa hai vách đùi xếp lằn đều đặn, nhìn những cái ríu lại của da thịt mỗi khi Kim cử động ép sát xuống làn gạch mát, My lại nuốt nước miếng …
Chuyện sáng nay kỳ lạ thật ! My chỉ muốn cằm chiếc quần lót của Kim trong tay để cảm thấy thân thiết hơn, để thử cái cảm giác mà nàng còn chưa biết thực hư ra sao : My yêu Kim ???. My còn chưa hiểu rõ được điều đó, nhưng có một điều My thừa biết : Đó là khi nàng thấy vết hằn hoen ướt và mùi vị trên chiếc quần lót đó thì nàng lại bị kích thích nhiều, cảm thấy như muốn hôn vào đó như chính là hôn vào của Kim vậy. Có lẽ nhiều người sẽ cho rằng chuyện đó khác thường, khùng điên, là một chuyện bịnh hoạn trái với luân thường đạo lý, khi hai người con gái làm tình với nhau, họ sẽ bị phê phán. Nhưng ai có đặt chân vào địa vị của nàng thì mới hiểu được tâm tư của nàng; quả thật tình yêu gái – gái cũng có cái xao xuyến, cái khát khao yêu cuồng sống vội của nó. My đã không kềm-chế được mình mỗi khi nhìn chiếc quần lót màu hồng của nhỏ Kim ở trong tay, và không tài nào cản lại cái ý nghĩ được hôn hít cái gì đàng sau lớp vải lụa đó, là vậy! Nàng còn mơ ước được chẹt lưỡi mình vào giữa hai bờ thịt đó để quét và nút như vét hết cái tràn ứ từ bên trong.
Tuy những lúc đó nàng hay tự trách nàng sao có những ý nghĩ bậy bạ thế, và hứa rằng sẽ không để nó xảy ra nữa . Nhưng rồi lời hứa của nàng như gió thổi mây bay … Có cách nào để quên đi không ? Nàng nghĩ ngợi và trở về với thực tại, cắm đầu vào quyển sách, và cố tình không nghĩ gì về nó nữa …
My học bài được 2 tiếng, chợt thấy bụng đói cồn cào . Cà phê thật sự không làm tỉnh táo mà chỉ làm cho đói bụng và buồn tiểu . My vội vã xếp lại tập vỡ và trở ra đằng sau quán. Đi dọc theo hành lang, hướng qua phòng vệ sinh nữ , My chậm bước, đâu óc vẫn còn mông lung. Nhìn về phía trước, My thấy Phương cũng bước vào phòng vệ sinh. Phương là một nữ sinh sắp tốt nghiệp, một trong những hoa khôi của ban Văn, với khuôn mặt trái xoan, tóc thề, vóc váng mảnh khảnh, được bao anh chàng say mê ngưỡng mộ và mong muốn. Nhưng My không hề thích Phương ở địa vị của một người đồng tình luyến ái, mà còn ngại về sắc đẹp của Phương đã làm lu mờ sự kiều diễm của Kim – làm lu mờ hình ảnh người yêu trong lòng nàng.
My bước vào phòng vệ sinh nữ chỉ vài giây sau Phương. Phòng chỉ có hai ngăn vệ sinh với cái gương nhỏ hoen ố gắn trên tường và trên đó nữa là một bóng đèn loại 60Watts đóng đầy bụi bặm heo hắt phát ra. Mùi ngai ngái thật khó ngửi của phòng vệ sinh nữ xông lên từ hai bên góc nhưng không ảnh hưởng gì tới My, vì đã quá quen thuộc với môi trường. Tiếng “sè sè” , tiếng “lỏn tỏn” lớn phát ra từ một ngăn vệ sinh vắng lặng không làm My thấy lạ. Thản nhiên bước vào ngăn vệ sinh cạnh bên, My khép nhẹ cửa lại như sợ Phương hay biết . Chẳng biết lý do gì My lại sợ thế, chắc My chỉ không muốn xã giao thêm phiền phức. Lúc đó chỉ có hai người và chung quanh yên tĩnh một cách khác thường, đến nổi có thể nghe rõ tiếng “sè sè” và tiếng róc rách rõ mồn một của nhỏ Phương vọng từ bên kia qua. My kéo quần xuống và ngồi bẹp trên bồn cầu . Để chuẩn bị … Mặc dù nàng rất là mắc nhưng nàng không thể nào tiểu được khi biết rằng có người ngồi kế bên, có thể cũng sẽ nghe được tiếng “sè sè” hay tiếng “lỏn tỏn” rớt xuống của nàng. Mắc cỡ lắm! … Kiên nhẫn, My bấm bụng ráng ngồi chờ, hy vọng sẽ không lâu …
Tiếng “lởm bởm” rải rác những giọt cuối cùng rồi im bặt trả lại bầu không khí yên lặng trong phòng vệ sinh, My định bụng sẽ chờ đợi cho Phương đi ra thì mới “đi” được. Nhưng không một dấu hiệu nào cho thấy vậy, Phương vẫn còn ngồi trong đó. Vẫn yên lặng như tờ không một tiếng động đậy, nếu có ruồi muỗi bay ngang chắc sẽ nghe thấy . Khoảng mười giây sau, My chợt nghe tiếng thở mạnh từ ngăn kế bên . Tiếng sột soạt của quần áo, tiếng kéo dây phẹt-ma-tuya, tiếng lao xao của da thịt … Mặt My chợt đỏ bừng vì biết chừng tiếng thở mạnh kia giống như cái gì đó mà nàng cũng hay thường làm mỗi khi khao khát đến Kim. My định mở cửa bỏ đi, nhưng nàng nghĩ sao đó và ở lại . Tò mò . Nàng lạiáp sát vào vách và lắng nghe tiếng Phương nhẹ nhàng rên rỉ. Tim My đập mạnh khi nghĩ tới bàn tay đó của Phương – bàn tay có lần nàng bắt lấy lúc làm quen – giờ đây đang choẹt ở giữa đùi mon men hai vách. Phương đang thủ dâm đây mà … Ôi, hình ảnh bàn tay đó của Phương xoa vào l… thật khó kham cho nàng, dục tình lại dâng cao, thèm khát chợt cháy bỏng, và nàng cũng từ từ bắt chước làm theo Phương dù không biết có nên hay không, có tiện hay không ? Thôi thì mặc kệ …
Tiếng rên của Phương càng lớn hơn dường như khoái cảm càng tăng dần ở bên kia ngăn vách, làm cho My thêm rộn ràng, càng sôi động. My rón rén bước lên bồn , từ đó My nhón chân ghé mắt nhìn sang. My thấy Phương đang trần truồng ngồi ngửa trên bồn vệ sinh, lưng dựa ra bồn nước phía sau, đầu cúi xuống, hai chân dang rộng, đầu gối gần như chạm vào thành vách hai bên, tay trái Phương khéo banh nhẹ, tay phải thì xoa tròn những vòng nhỏ ở chung quanh, ngay giữa trung tâm của hai bên đùi, nơi chùm lông đen bóng mọc lăn quăn. Tiếng Phương rên khẻ qua cổ họng. My hồi hộp sung sướng vì lần đầu tiên nhìn thấy một người con gái đang thủ dâm trước mặt nàng.
My kích thích, My khó chịu, đúng hơn thì My “nứng”. Nứng hơn bao giờ cả khi cứ nhìn thấy đôi vú kia tưng tưng theo nhịp lắc. Nàng khéo léo chịu chân lại vào vách, vừa nhìn Phương, My vừa thục mạnh tay vào giữa hai đùi. Một cảm giác đê mê bỗng nhiên lang tràn khắp thân thể làm cho đôi chân My như yếu dần và mỏi mệt khi cứ phải nhón cao nhìn sang bên Phương. Môi My chợt mím chặt, để ngăn chặn tiếng rên rỉ có thể phát ra bất cứ lúc nào, My sợ Phương bên kia có thể hay biết. Và thật Phương không nghe thấy, nhỏ còn không biết có đứa bên kia đang thủ dâm chung với nhỏ, nên cứ làm một cách tự nhiên và . . . rồi … và rồi thì rên lớn hơn bao giờ. Phương cồng mình bóp chặt lấy tay, ngắt, véo, vịn, chà, xoa … tiếng nước nhờn túa ra nhợp nhoạt vang khe khẻ trong không gian vắng lặng ; cũng nhờ vậy mà bên này My cũng đi dần tới khoái cảm tột cùng … trong cõi vô thanh. Lúc đó nàng thực sự muốn thét lên kinh khủng, nhưng nàng đủ sức nén lại , nghèn nghẹn ngay cổ họng những tiếng ục ặc rồi im bặt, nhưng mình My thì vẫn còn kên cứng, cong lại như con tôm luộc, tay chân co rút khác thường và năm ngón tay bóp chặt vào thành cầu, xuất tinh liên hồi làm ướt đẫm cả bàn tay. Bên kia, tiếng lau chùi sột soạt của giấy súc và tiếng dội nước rồ rồ lại vọng qua, tiếng kéo quần, rồi tiếng mở cửa “lách cách”, tiếng bước chân “lẹp xẹp” của đôi dép mũ … Phương đã ra khỏi ngoài ; dần dần khoái cảm củaMy cũng lắng dịu … Sau khi đã chắc là Phương đã trở ra ngoài rồi, hai phút sau thì My mới tiểu được. Bước ra ngoài rửa tay, tẩy hết đi những chất nhờn đã khô lại như chất hồ dán giấy, My trở ra hành lang và về phòng mà lòng phơi phới với cảm giác khoan thai, cảm giác mà nàng biết là không thể có được với một thằng con trai nào : là một dấu hiệu của tình yêu đồng phái 100% và nàng thật hãnh diện với điều đó!...