Truyện Sex Loạn Luân - Người Anh Họ
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 16311
Chia sẻ:
“Bí mật gì? Hạ Hồng tự hỏi…
Nàng thiếp đi trong tiếng gió rít cuồng loạn ngoài kia.
Bác sĩ Danh nhắm mắt lại…cái email của cô học trò làm chàng suy nghĩ… Bỗng nhiên trong cái dòng suy nghĩ hình như chàng có thể nhận ra có cái gì khác lạ trong ánh mắt của cô học trò người Việt xinh xắn như một đóa hoa hồng đã dang nở trọn vẹn những cánh hoa tuyệt mỹ . Hạ Hồng…Chàng có nhiều lúc nhận ra bằng cái cảm tính của mình trong suốt thời gian làm phụ giảng thay thế cho ông Kingston rằng ánh mắt đó của người con gái lúc nào cũng bao phủ lấy chàng như bóng với hình…
Ánh mắt của cô gái mang theo cái dịu dàng của đàn bà, cái tương thông của tư tưởng Ánh mắt của thông minh trong suốt như pha lê, đen sâu mà hiền lành như mắt chim bồ câu .. Ánh mắt đó nhẹ nhàng bao phủ lấy chàng trong những giờ lên lớp ngắn ngủi. …Ánh mắt làm chàng khựng lại trong khoảnh khắc và nhận ra nó xuyên suốt vào tim chàng, chạm nhẹ ở đó và làm chàng rung động một cách bất ngờ …
Danh không thể lầm lẫn ánh mắt đó được. Đó là ánh mắt của những ân cần trìu mến của đàn bà trao gởi cho đàn ông mình yêu…Đó là ánh mắt của dâng hiến dại khờ của quýnh quíu tay chân cho nhau trong nhau…Đó là ánh mắt mà chàng bây giờ đã vĩnh viễn rời xa, nếu có thì chỉ là những gì còn lại trong trí tưởng…
Bác sĩ Danh ngả người trên cái ghế da …trong bóng tối của căn phòng của một buổi tối yên lặng chàng như luc lạo và nhìn suốt lại được một phần của khu vực của ký ức…
The Memory….Cái khu vực kỳ lạ của bộ não…với khả năng ghi nhận và tồn trữ, sắp xếp và phân loại những dữ kiện xảy ra…Trong hàng hàng lớp lớp của những tế bào …những dây thần kính có khả năng chụp lại những hình ảnh đã xảy ra …Bác sĩ Danh như nhìn thấy lại một khúc phim của đời mình…
30 tháng 4 năm 1975…Việt Nam…
Hồi đó chàng là một Bác sĩ Quân Y ở Tổng Quân Y Viện Cộng Hoà Sài Gòn. Danh được giữ lại ở cái bênh viện trung tâm này , thay vì phải phục vụ trong các binh hcủng chiến đầu là bởi vì có sự can thiệp của ông thầy Bác sĩ giải phẩu nổi tiếng ở Sài gòn…Ông là thầy đỡ đầu của Danh…Nhận ra tài nghê giải phẩu của chàng ông thầy dùng thế lực của mình để can thiệp cho Danh ở lại Sải Gòn.
Trong lúc tương lai của Bác sĩ Danh đang là những hứa hẹn và triển vọng thì tình thế miền Nam thay đổi nhanh như một cơn lốc xoay…
Cái cơn lốc xoáy khủng khiếp của thời cuộc đó làm sụp đổ tất cả những gì mà Danh gây dựng bấy lâu.Khi chàng bước chân vào trại cải tạo, hay nói đúng hơn, trại tù tập thể, thì ở đàng sau lưng chàng là cái gia đình nhỏ bơ vơ nghiêng ngả… có Mai vợ chàng, đứa con trai nhỏ và Thu, người yêu , người tình trong cái đêm mưa bão định mệnh kia mà chàng mãi mãi giấu kín trong lòng.
Ngày chàng sống sót trở về, Thu đã lập gia đình và vượt biển. Thì chính trong thời gian đó Lành bước vào cuộc đời của chàng, như một tình cờ của dâng hiến…
Danh nhắm mắt…
Hình ảnh Lành hiện ra trong ký ức chàng thật rõ, từng nét…. Mà những người đàn bà đi qua đời Danh hình như đều để lại trong tim chàng những dấu vết rất đậm nét mà thời gian không làm nhạt phai được. Lành là người đàn bà đến với chàng sau cùng, trong cái hoàn cảnh kỳ lạ của những đổi thay và mất mát…
Cái đêm hôm đó lúc Lành vào phòng ngủ của chàng và Mai, theo sự xếp đặt của Mai, chàng hãy còn nhớ như in nỗi ngạc nhiên và kích thích không ngờ khi người mà chàng đang ôm vào lòng lại là Lành…
Chàng nhớ Mai có lần nói với chàng là nàng yêu chàng hết mực nhưng vì bệnh tim không cho phép nàng chìu chuộng chồng trong những chất ngất của aí ân vợ chồng cho nên nàng kéo Lành vào cuộc vì cả hai cùng yêu chàng và muốn dâng hiến tình cảm cho chàng…
Danh gạt đi cái đề nghị mà chàng ghẹo vợ là “giải pháp cưới vợ nhỏ cho chồng “của Mai… Chàng nhớ chàng đã nói với vợ:
“Anh yêu em …em làm ơn bỏ đi cái ý tưởng xưa như thời ông bà cổ đại của mình đi…anh thật sự không muốn vậy…”
Nhưng đêm hôm đó, đúng là… mở để miệng mèo…
Danh đã không cưỡng nỗi cái ham muốn của dục vọng…khi Danh trần truồng vùi mình trong chăn ấm tìm bầu vú mềm dịu căng nóng của đàn bà …của vợ mình…rồi biết ra đó là Lành thì ….
Danh thở dài…
Vú Lành căng tròn …nóng bỏng…
Hai bầu vú Lành no căng, to tròn nên chàng nhận ra ngay cái khác lạ của người đàn bà trong bàn tay hám hố của chàng…Danh biết đó là Lành vì hai bầu vú của Mai nhỏ nhắn xinh xắn chứ không no tròn …và chàng nghe tiếng Lành ú ớ…
Tiếng con gái rên rĩ trong hồi hộp…
Danh lật người con gái…nằm ngửa…mùi hương con gái nghe ngọt ngào như sữa mật…Những giây phút sau đó là của mê đắm không cưỡng lại nỗi của đàn ông trên da thịt trinh nguyên con gái…
Đã bao nhiêu năm…đã bao nhiêu mất mát …vậy mà những giây phút thần tiên ấy vẫn không rời khỏi chàng một khoảnh khắc nào… Làm như chàng bật cái nút bấm trong trí nhớ là ngay lập tức những hình ảnh nóng bỏng đó lại hiện ra , rõ mồn một….
Danh chồm lên….mấy cái nút bấm của cái áo bà ba trắng tung ra bừng bực…người con gái rên rĩ:
“Anh …anh…ư ưưưu aaa”
…bởi vì đôi môi tham lam của đàn ông đã mê mãi trên làn da vú nõn nà…Giọng dàn ông thầm thì trù quến:
“Em cho anh hết nhen”
Con gái rên rĩ khứng chịu:
“Dạ…em cho anh hết…”
Danh chồm người ..chàng bật nhẹ cái đèn ngủ đầu giường….chàng muốn nhìn ngắm cái da thịt con gái trinh nguyên dâng hiến của Lành….Chàng lại thầm thì:
“Em cho anh ngắm …em nhen”
Và khi Lành mở đôi mắt bồ câu nhìn chàng trong thẹn thùng mà lại khứng chịu rồi đôi môi hồng xinh mời mọc tiếng yêu:
“Dạ…anh “
thì Danh hết chịu nỗi…chàng ngấu nghiến hôn lên đôi môi hồng con gái nụ hôn của khao khát yêu thương…và tay chàng vuốt ve trên hai bầu vú mịn màng, trắng hồng, căng cứng…
Con gái ú ớ run rẫy trong môi hôn nồng nàn…trong tình cuống quit nóng say…
thì tay đàn ông vùi sâu vào dưới cái quần đen mỏng manh….
Danh còn nhớ cái run rẫy của Lành khi tay chàng vùi sâu trong cái khu tam giác kín của con gái…
Nóng bỏng…ướt át…êm mịn…
Lành rướn cong người theo bàn tay của chàng vùi sâu xuống dưới…
Danh cởi áo quần, chàng muốn đi tắm…
Những hình ảnh nóng bỏng của Lành trong trí tưởng nóng cháy như một ngọn lửa…
Nước mát mơn man trên da thịt làm chàng thấy dịu đi những bức xúc trong trí tưởng,
nhưng khi vùi mình vào dưới tấm mền mỏng…nhắm mắt lại thì hình ảnh Lành lại hiện ra…nhẹ như sương khói len lỏi trở lại trong tâm tưởng chàng.
Chàng không thể nào quên được lúc chàng tuột phăng cái quần đen mỏng manh…và nín thở trước nét đẹp hoang dại của con gái miền Nam….
Lành đẹp như mơ …làn da con gái trắng như bông bưởi…những đường cong của da thịt con gái ngồn ngộn nõn nà thơm ngọt như hương mùa sữa mật…Hai bầu vú căng, to tròn, trắng mịn vươn cao mời mọc…hai núm vú hồng nhỏ xiú vươn cao nhọn hoắt khiêu khích môi miệng…..
Và cái tam giác tụ điểm tuyệt vời của con gái ….Danh vuốt nhẹ trên cái mu mum múp trắng có mảng lông đen nhánh mịn màng như màn liễu rũ đang buông mành e ấp che lối vào khe động Thiên Thai..
Chàng cúi xuống….môi chàng úp trọn trên cái núm vú hồng…chàng nút nhẹ và nghe con gái rên rĩ…bàn tay Danh ôm trọn hai bầu vú …chàng xoa nắn vuốt ve êm êm say say cho con gái cong ưỡng người …cho hai cái núm vú cứ thay phiên nhau mất hút trong môi miệng tham lam của đàn ông…...