Truyen SEX loan luan bo con em gái
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5703
Chia sẻ:
Thầy Năm chợt đẩy ông sang một bên và tán vào mặt ông một cái như trời giáng. Rồi thầy lui cui lượm quần áo mặt vào. Ông ôm má lồm cồm ngồi dậy để xem tình hình. Ông thấy thầy Năm xoay lưng bận luôn cái quần dài vào. Ông hoàng chợt bàng hoàng hiểu ra mọi chuyện. “Thì ra chị Năm đó ư, chứ không phải là con Mận”.
Ông hớt hãi biện hộ cho hành động của ông vừa rồi:
- Úi, trời ơi, chị Năm tha lỗi cho tôi. Tôi đâu có ngờ là chị – ông than van năn nĩ.
- Không sao, được rồi. Tôi đã nói rồi, con quỷ này lợi hai lắm. Cỡ sư phụ của tôi chưa chắc thu phục được nó. Nhưng tôi quyết dùng hết sức mình để trả lại cái nhục vừa rồi. Ông theo tôi!-Thầy nhanh nhẩu trả lời.
Thầy Năm nói xong thì xách túi càn khôn đi thẳng ra sau nhà nơi có đàn làm phép, không để cho ông hoàng nói thêm lời nào. Ông hoàng cũng lật đật mặt quần áo vào rồi chạy theo.
Gió bên ngoài giờ đây thổi thật mạnh làm bay cả tóc tai. Cái lạnh như buốt cả xương lưng. Khi ông hoàng bước tới đàn làm phép thì thầy Năm đang khấn vái điều gì đó rồi ngụm một dầu hôi phun ra, lửa bừng bừng bốc cháy. Con Kiki bên dưới bàn hoảng sợ nép mình kêu “ứ ứ”.
- Ông hoàng, giết con chó giùm cho tôi -tiếng thầy Năm như lệnh vỡ.
- Dạ được. -Ông hoàng lí nhí trả lời.
Ông hoàng lôi con chó ra ngoài. Nó dường như biết chuyện gì sẽ xãy ra với nó nên nó rúc trong bàn chẳng chịu ra, ông nắm cọng dây lát kéo một cái thật mạnh. Con chó bị quật một cái bất ngờ nằm thiêm thiếp sợ sệt. Ông hoàng cầm mã tấu trên tay nhìn thầy Năm một lần nữa xem thầy có đổi ý. Thầy gật nhẹ một cái ra hiệu thì cây mã tấu sáng hoắc trong đêm tối vung lên. Đầu con Kiki lìa khỏi cổ chưa kịp kêu lên một tiếng đau đớn. Nó dãy dụa “thìn thịt” trên đất một lúc rồi nằm im, tứ chi co giật. Ông nắm cần cổ của nó trút hết máu vào trong cái xô.
Gió càng lúc thổi càng lớn, như muốn tắt hết đèn làm phép của thầy Năm. Những lá bùa dán đầy nhà xứt ra gần hết.Ông hoàng đứng nép sát vào thầy Năm để bớt sợ. Cả hai đứng im như chờ đợi. Và chờ đợi.
Rồi những gì tới sẽ tới… thầy Năm đang niệm chú thì bỗng mở chừng hai ra quát to: “Tới rồi sao ?”, rồi rút cây kiếm gỗ để trên đàn làm phép nhúng vào xô chu sa, rồi phóng tới chém loạn xạ vào không trung. Ông hoàng nhìn tới nhìn lui để kiếm Mận nhưng ông chả thấy đâu chỉ thấy thầy Năm vừa đánh vừa la lối om sòm.Bỗng đèn thông phong thấp trên đàn tắt phụp. Ông thấy trời đất như tối tăm. Ông loạng choạng mò mẫm lên bàn để tìm diêm quẹt. Bỗng bàn tay ai đó nắm lấy cổ tay ông. Ông thấy hơi lạnh như hàn băng nhỏ rí đi sâu trong mạch máu. Ai đó dắt tay ông bước đi từng bước một. Ông ngoan ngoãn làm theo không một lời chống cự như một người tội phạm trước khi ra pháp trường hành quyết. Ông chỉ lẩm bẩm trong miệng có ba chữ lập tới lập lui: “Là con Mận, là con Mận, là con Mận, là con Mận…”.
o 0 o
Bình mình vừa ló dạng, Khu bỗng xuất hiện, thu xếp hết các thứ từ trong nhà ra ngoài vườn. Chàng không nói năng chi hết, cũng không tỏ thái độ buồn bả. Cái xác đang cuối đầu quỳ lay ụ đất sau gốc cây Mận được chàng cẩn thận đặt vào trong hòm và đem chôn ở bên hông nhà. Chàng vun xới gốc cây mận cho cao lên và đặt miếng ván nhỏ có viết sẵn hàng chữ : “Ngàn đời thương tiếc em Mận, chồng lập mộ”. Chàng đốt đi căn nhà và thu xếp hành lý cá nhân bỏ đi nơi khác không một lần ngoái đầu nhìn lại.
Lời bàn: Trên đời này có ma hay không thì tùy vào lòng tin của mỗi người. Nhưng Kinh Bích Lịch tôi tin là ở đời này có NHÂN QUẢ. “Ác nhân, ác báo” hay “Gieo gió sẽ gặt bão”. Ông hoàng phạm ba trọng tội : cưỡng bức cô Mận nhiều lần, “loạn luân” với người con dâu, và gây ra cái chết cho cô Mẫn. Nếu phải xử theo luật hình sự thì ông hoàng có đáng bị xử chết không ? Thật ra cái chết của ông hoàng vẫn còn chưa được rõ ràng. Thầy Năm mất tích không để lại dấu vết.
Bài học ở đây cho ta thấy : Đừng tưởng lỗi lầm của ta không ai biết được. Có trời biết, đất biết, lương tâm của chúng ta biết. Cho nên trước khi làm điều gì hãy suy xét cẩn thận.
Kinh Bích Lịch. (viết xong ngày Dec 7, 2000)
HếtNó ở với vợ chồng tôi đã được hơn 3 năm kể từ ngày cha nó vào tù. Khi còn tại vị, cha nó là giám đốc công ty thương mại tỉnh, vì vướng vô ba cái chuyện tham nhũng nên bị sập bẫy. Mẹ nó- là chị vợ tôi là nha sĩ, bây giờ phải vừa tần tảo để hàng tuần thăm chồng, vừa phải nuôi con ăn học.
Lúc cha nó bị bắt, mẹ nó phải tìm chỗ gởi con để nó tránh bị người đời dèm pha. Vì thế, nó đã đến với vợ chồng chúng tôi. Con nhỏ lai Tàu trông ngồ ngộ, khá là dễ thương, nhưng ngặt nỗi nó mớ hơn 12 tuổi, cái tuổi còn ngây thơ trong trắng như tờ giấy.
Truyen loan luan Đã 3 năm qua, con bé quen dần với cuộc sống xa nhà, thêm vào đó là vợ chúng tôi xem nó như con, vì chúng tôi chỉ có đứa con trai. Còn tôi thì xem nó như đứa em gái vậy. Nó chơi thân với đứa con nhỏ 3 tuổi của tôi, và nghiện luôn cả tôi. Tuy là dượng, nhưng tôi đối xử với nó rât thân mật, gần như không có khỏang cách về địa lý, cũng như tâm sinh lý. Lúc mới đến nó mới 8 tuổi, nên chúng tôi coi nó là con nít, rồi quen dần cho đến bây giờ vẫn chưa bỏ được. Vợ tôi hiền, nhân hậu, thấy chồng mình cưng chìu đứa cháu vợ thì cũng vui vẻ, an tâm, không hề thắc mắc. Sau này tôi không còn tắm cho nó nữa, tức là không nhìn trực tiếp vào cơ thể, nhưng tôi cảm nhận được qua từng cử chỉ. Con bé bây giờ điệu hẳn ra, nhí nhảnh nũng nịu chỉ với tôi, hình như nó biết tôi thích con gái làm nũng hay sao ấy ! Tôi nhìn nó mà tim đập rộn ràng, chẳng lẽ tôi muốn gì ở nó chăng? Đúng vậy, từng đường nét trên cơ thể nó ngày một lộ rõ, con bé bây giờ có dáng gớm! Một bữa nó đem chuyện hỏi tôi :
- Dượng Út ơi, cho con hỏi nhỏ cái này.
Nó bá vào vai tôi như còn con nít. Một cảm giác mềm mại đang dựa vào lưng tôi, nhưng nó nào có biết. May mà nó lựa lúc vợ tôi không có nhà, nên tôi mặc sức hưởng thụ cái cảm giác ngọt ngào này.
- Có chuyện gì vậy con nhóc- Tôi thường gọi nó vậy, nó khoái lắm
- Tại sao con gái phải mặc nhiều lớp áo, nhiều lớp quần vậy dượng Út? Hôm này dì Út mua cho con cái này, dì bắt con phải mặc, nhưng con thấy nó cồm cộm làm sao ấy.
Bây giờ tôi mới nhìn kỹ, thì ra đó là áo ngực và quần lót. Chắc vợ tôi thấy nó nở nang nên muốn che đậy? Tôi lừa phỉnh
- Nếu khó chịu thì khi nào có dì Út hay đi học thì mặc, còn không thì thôi, dượng không méc dì đâu.
Vợ tôi đúng, nếu không mặc áo ngực, chắc ra đường con trai nhìn nó, ăn tươi nó mất. Chưa hẳn là nở nang, nhưng nó đã ló dạng tự thủa nào. Nó thường đội lớp áo mỏng tạo thành cái đỉnh họn nơi ấy, hèn chi nảy giờ nó tựa vào lưng tôi, chà tơi? chà lui thấy?đã gì đâu. Tôi kéo đầu nó vào hôn cái “chụt”, con nhỏ thụt đầu lại trêu tôi:
- Ý ẹ, con chưa gội đầu đó, thơm dữ hôn!!!
Nó vừa nói vừa chạy lòng vòng sân nhà. Tôi hứng tình chạy theo ôm ghì nó lại.
- Cho nhỏ chết luôn nè, chết nè?
Truyen loan luan Tôi vừa hôn vừa nói để lấp đi cái vẻ không tự nhiên của tôi. Chúng tôi thường giỡn như vậy mỗi khi vợi tôi đi vắng, nhưng gần đây tôi có hơi mất bình tĩnh mỗi khi kéo nó vào lòng. Tôi hôn lên mặt, lên cổ rồi lướt nhẹ qua má qua môi. Tôi muốn hôn thật mạnh trên đôi môi của bé, nhưng có gì ràng buộc chăng? Còn con bé thì cứ ngây thơ cười hăng hắc, vì tôi làm bé nhột, bé cứ cựa quậy mình vô hạ bộ của tôi, làm cho tôi đứng sững lên, tiếc rằng tôi chưa có dịp....