Truyện Sex Bẫy tình em dâu
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9442
Chia sẻ:
Ông hớt hãi biện hộ cho hành động của ông vừa rồi:
- Úi, trời ơi, chị Năm tha lỗi cho tôi. Tôi đâu có ngờ là chị – ông than van năn nĩ.
- Không sao, được rồi. Tôi đã nói rồi, con quỷ này lợi hai lắm. Cỡ sư phụ của tôi chưa chắc thu phục được nó. Nhưng tôi quyết dùng hết sức mình để trả lại cái nhục vừa rồi. Ông theo tôi!-Thầy nhanh nhẩu trả lời.
Thầy Năm nói xong thì xách túi càn khôn đi thẳng ra sau nhà nơi có đàn làm phép, không để cho ông Bảy nói thêm lời nào. Ông Bảy cũng lật đật mặt quần áo vào rồi chạy theo.
Gió bên ngoài giờ đây thổi thật mạnh làm bay cả tóc tai. Cái lạnh như buốt cả xương lưng. Khi ông Bảy bước tới đàn làm phép thì thầy Năm đang khấn vái điều gì đó rồi ngụm một dầu hôi phun ra, lửa bừng bừng bốc cháy. Con Kiki bên dưới bàn hoảng sợ nép mình kêu “ứ ứ”.
- Ông Bảy, giết con chó giùm cho tôi -tiếng thầy Năm như lệnh vỡ.
- Dạ được. -Ông Bảy lí nhí trả lời.
Ông Bảy lôi con chó ra ngoài. Nó dường như biết chuyện gì sẽ xãy ra với nó nên nó rúc trong bàn chẳng chịu ra, ông nắm cọng dây lát kéo một cái thật mạnh. Con chó bị quật một cái bất ngờ nằm thiêm thiếp sợ sệt. Ông Bảy cầm mã tấu trên tay nhìn thầy Năm một lần nữa xem thầy có đổi ý. Thầy gật nhẹ một cái ra hiệu thì cây mã tấu sáng hoắc trong đêm tối vung lên. Đầu con Kiki lìa khỏi cổ chưa kịp kêu lên một tiếng đau đớn. Nó dãy dụa “thìn thịt” trên đất một lúc rồi nằm im, tứ chi co giật. Ông nắm cần cổ của nó trút hết máu vào trong cái xô.
Gió càng lúc thổi càng lớn, như muốn tắt hết đèn làm phép của thầy Năm. Những lá bùa dán đầy nhà xứt ra gần hết.Ông Bảy đứng nép sát vào thầy Năm để bớt sợ. Cả hai đứng im như chờ đợi. Và chờ đợi.
Rồi những gì tới sẽ tới… thầy Năm đang niệm chú thì bỗng mở chừng hai ra quát to: “Tới rồi sao ?”, rồi rút cây kiếm gỗ để trên đàn làm phép nhúng vào xô chu sa, rồi phóng tới chém loạn xạ vào không trung. Ông Bảy nhìn tới nhìn lui để kiếm Mận nhưng ông chả thấy đâu chỉ thấy thầy Năm vừa đánh vừa la lối om sòm. Bỗng đèn thông phong thấp trên đàn tắt phụp. Ông thấy trời đất như tối tăm. Ông loạng choạng mò mẫm lên bàn để tìm diêm quẹt. Bỗng bàn tay ai đó nắm lấy cổ tay ông. Ông thấy hơi lạnh như hàn băng nhỏ rí đi sâu trong mạch máu. Ai đó dắt tay ông bước đi từng bước một. Ông ngoan ngoãnlàm theo không một lời chống cự như một người tội phạm trước khi ra pháp trường hành quyết. Ông chỉ lẩm bẩm trong miệng có ba chữ lập tới lập lui: “Là con Mận, là con Mận, là con Mận, là con Mận…”.
o 0 o
Bình mình vừa ló dạng, Khu bỗng xuất hiện, thu xếp hết các thứ từ trong nhà ra ngoài vườn. Chàng không nói năng chi hết, cũng không tỏ thái độ buồn bả. Cái xác đang cuối đầu quỳ lay ụ đất sau gốc cây Mận được chàng cẩn thận đặt vào trong hòm và đem chôn ở bên hông nhà. Chàng vun xới gốc cây mận cho cao lên và đặt miếng ván nhỏ có viết sẵn hàng chữ : “Ngàn đời thương tiếc em Mận, chồng lập mộ”. Chàng đốt đi căn nhà và thu xếp hành lý cá nhân bỏ đi nơi khác không một lần ngoái đầu nhìn lại.
Lời bàn: Trên đời này có ma hay không thì tùy vào lòng tin của mỗi người. Nhưng Kinh Bích Lịch tôi tin là ở đời này có NHÂN QUẢ. “Ác nhân, ác báo” hay “Gieo gió sẽ gặt bão”. Ông Bảy phạm ba trọng tội : cưỡng bức cô Mận nhiều lần, “loạn luân” với người con dâu, và gây ra cái chết cho cô Mẫn. Nếu phải xử theo luật hình sự thì ông Bảy có đáng bị xử chết không ? Thật ra cái chết của ông Bảy vẫn còn chưa được rõ ràng. Thầy Năm mất tích không để lại dấu vết.
Bài học ở đây cho ta thấy : Đừng tưởng lỗi lầm của ta không ai biết được. Có trời biết, đất biết, lương tâm của chúng ta biết. Cho nên trước khi làm điều gì hãy suy xét cẩn thận.
Kinh Bích Lịch. (viết xong ngày Dec 7, 2000)
HếtTác Giả: Tương Tư
Loạn Luân giữa mẹ và con trai
Năm 10 tuổi, Lê được mẹ ruột nhận về và sang Mỹ, mẹ Lê, bà Thu nhận li lấy một Việt Kiều ở Mỹ. Từ nhỏ tới lúc 10 tuổi, Lê vẫn tưởng rằn ông bà Đạt la cha mẹ ruột của mình cho đến lúc ông bà Đạt và mẹ Lê, bà Thu gọi Lê nói chuyện bằng khuôn mặt thật nghiêm trọng.
Ông Đạt mở đầu bằng một giọng nghẹn ngào:
- Hôm nay ba phải nói thật với con 1 điều ma từ 10 năm nay ba má giữ kỹ trong lòng. Ba má không phải là ba má ruột của con, má ruột của con la cô Thu, vì nhiều lý do bất đắc dĩ, má ruột của con không thể nuôi con được nên đã giao cho ba má nuôi nấng con từ nhỏ. Bây giờ, má Thu của con cần có con ở bên cạnh, tình mẹ con không thể nào rời xa được, con là núm ruột của me con, nên mẹ con đã năn nỉ ba má để lấy lại con. Ba má nghĩ, đây cũng là dịp tốt cho tương lai của con, nên dù có thương con như con ruột, như chính máu mủ của mình, ba má cũng đành phải để con nhận lại người mẹ ruột của con, đành để con theo mẹ sang Mỹ, chỉ mong cho tương lai của con được tốt đẹp hơn !
Lúc đó Lê phân vân, hững hờ, không biết như thế nào cả, cô Thu, người bạn thân của mẹ Lê lại chính là mẹ ruột của Lê sao Hai người mẹ của Lê đang ỏ trong 2 trạng thái khác nhau, người mẹ ruột, được lại đứa con nên trầm ngâm nhìn bà mẹ nuôi sẽ phải xa rời Lê mãi đang sụt sùi nước mắt. Bà kéo Lê lại , ôm Lê vào lòng khóc nức nở một lúc thật lâu rồi nói :
- Con đi với mẹ Thu sang bên đó vài năm về thăm mẹ nghe con !
Ba Lê là đàn ông cứng rắn hơn, nhưng Lê cũng thấy mắt ba đỏ hoe.
Lê đi sang Mỹ với mẹ Thu, mẹ ruột của Lê và người chồng mới của bà, mới đầu bà không định đem Lê đi theo, nhưng sau cùng, sau khi đã nói thật với người chồng mới về tình trạng éo le của bà, người chồng mới, ba Thúc đã bảo lãnh cả 2 mẹ con sang Mỹ. Lúc đó Lê còn nhỏ, không biết gì hết, nghe người lớn nói sao thì nghe lời vậy, không thắc mắc gì cả, tuy mấy tháng đầu, Lê buồn vì lạ cảnh, lạ người, nhớ ba má nuôi của Lê rất nhiều.
Rồi đi sống với nhiều bận rộn ở trường học và bạn bè làm Lê không còn nhớ nhiều đến khúc rẽ của cuộc đi mình ngày xưa nữa. Lê mãi mê với đi sống, với trường học và bạn bè và với những thú vui của riêng mình.
Ông Thức và Thu đã ly dị với nhau sau 6 năm chung sống, ông ta đã say mê cờ bạc, nướng trọn số tài sản mà ông ta gây được từ hơn 2 mươi năm chắt bóp làm lụng vất vả. Ông ta đã lao vào cơn say đỏ đen ỏ Las Vegas và đã nướng trọn gia tài của mình, chỉ còn lại căn nhà Thu đứng tên nên ông đa không bán được và tòa án đã phán quyết cho Thu được giữ căn nhà này, bà đã được cơ quan xã hội cho đi học và cấp dưỡng và mới đây, Thu đã đi làm cho một hãng dược phẩm ở gần nhà.
Rồi mọi chuyện cũng quen đi, cuộc sống của hai mẹ con Lê trở lại bình thường, Lê vẫn đi hoc, năm nay Lê đang theo hoc lớp 11, hai mẹ con vẫn sống thủ thỉ với nhau , Lê học hành rất chăm chỉ và là một đức con ngoan ngoãn, vâng lời mẹ và giúp đỡ mẹ rất nhiều trong việc nhà. Lê đã tỏ ra là một thanh niên tháo vát, mọi việc nặng nhọc như sửa chữa những hư hỏng vặt trong nhà, cắt cỏ, đều do Lê đảm trách. Bà Thu rất thích trồng hoa ngoài vườn vào mùa hè, buổi chiều sau khi cơm nước xong , hay vào cuối tuần, Lê thường giúp Thu chăm sóc khu vun nhỏ sau nhà. Hai mẹ con rất thân với nhau, Thu là một người mẹ rất dịu dàng, nên Lê hay thủ thỉ kể cho mẹ tất cả mọi chuyện xảy ra trong trường học, bạn bè và những dự tính trong tương lai của Lệ Lê dự định sau khi hoc xong trung học, Lê sẽ học đại học về ngành computer, vi Lê rất thích và chịu khó tìm tòi về computer. Ngoài việc học ở trường, tham dự những môn thể thao ở trường, Lê thường hay dùng thì giờ rãnh của mình tìm tòi về computer, hí hoáy với cái PC mà bà Thu đã mua cho Lê. Mới 17 tuổi, nhờ chơi thể thao nên Lê đã có một thân thể cường tráng , khỏe mạnh, Lê cao gần 5’10 và nặng 160 lbs so với thân thể nhỏ nhắn của mẹ....