Truyện Sex Học Sinh - Năm Nay Em 17 Tuổi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 12122
Chia sẻ:
Về nhà, ku em cũng sang, lại khép cửa lôi điếu cày ra bắn 2 bi rồi nằm nghe dj kệ mịa nó làm gì thì làm. Lên nhạc cũng căng phết, du dương đến 9h mới tỉnh, thằng em vẫn ngồi chúi vào lap, bỏ mịa… mình đằng hắng:
- Chưa về bú tí đi à?
- Không, mấy hôm để anh 1 mình, sợ anh buồn, hôm nay em ở bên này…
Phắc ma dờ nhà nó, tiên sư nhà nó, @£%` nhà nó… nổ đom đóm, lọ mọ dậy bla bla với nó mà teo chym… thương cô út bên kia đợi cửa… Đành phải nghiến chym vậy, ku em nó thương mình thật lòng, giờ sồn sồn đuổi nó về… hại nhiều hơn lợi, có nảy sinh gì thì ăn cám. Đang bla thì có tin nhắn, chết mịa, của em rồi, hồi chiều mới nhắc nhớ “Call Me”, mải mốt tính kế mà quên mất, lại trách mình đây. Y như mình dự, vội vàng call lập tức, biến ra ngoài cho ku em không để ý, lại phải uốn 3 tấc lưỡi vỗ về em nó 1 hồi mới xong. Vào nhà nhắn tin đi tin lại, thấy lòng lại nâng nâng như thủa nào. Có trò này hồi teen cũng được, già mịa nó rồi. Loanh quanh với em đến 12h, thằng em nằm cạnh ngáy nhè nhẹ… nóng trong người quá… định liều 1 phen… nghĩ đi nghĩ lại hoàn toàn không ổn, nhỡ có chuyện gì cái “bùi” lại làm khổ cái thân. Quay sang thằng em rủa thầm:
- Phắc ma dờ, cút mịa mày về đi…
Sáng dậy muộn, mà sáng nào chẳng muộn, 1 thằng rũ bỏ 8h vàng ngọc từ lâu thì dậy sớm làm gì. Ku em dậy từ lâu, chắc 2 vợ chồng đang loay hoay với bầy heo bầy vịt. Mình cũng không ngờ thằng công tử lại sống được ở đây. Ngày ở nhà nó không khác gì ông vua con, nó bắt ông già mua đất tít tắp cuốikhu tái định cư, xây biệt thư mini để nó làm cái động lax tụ vạ. Được cái nó không màu mè, chỉ đi con PS, ngồi quán vỉa hè hay đi bar, cứ xỉn là kêu taxi về, xe vứt đấy mai tính. Đi lên Đất Cảng cứ dép lê quần đùi, hôm đầu bọn mở cửa với tiếp bia nhìn ngó lắm, dân Bắc mà, mãi không bỏ được cái tính đánh giá người ta qua bề ngoài. Sau khi thanh toán nó quăng ra 2 củ bo cho mấy em tiếp bia, khi xuống mấy chú mở cửa, giữ xe nó vẫy lại cho mỗi chú 100k. Lần sau nó lên cả đám bu lại phục vụ. Mình thỉnh thoảng đi với nó, thế mà có lần lên Đất cảng với anh em dưới nhà, mấy em tiếp bia còn ghé tai mình hỏi nó đâu??? Giờ về đây, tắm nước sông, đái rông, ỉa đồng, làm farmer đích thực, mình quen rồi nên bình thường thế mà nó sống được mới hay.
Đi về bên nhà tìm cafe, thằng em đã ở tít ngoài đồng. Mùa nước nổi vịt không phải cho ăn nhưng sáng thả vẫn phải để mắt không lẫn đàn. Ở không chẳng biết làm gì, qua rạch sau nhà dì 3 câu cá rô. Ra đầu bờ, thấy bên kia cô út đang ngăn đàn vịt, đứng bên này với sang:
- Sao cô út không thả ra đi?
Cô út quay lại thấy mình cười:
- Thả sớm lẫn đàn út không đi kiếm được
Đi sang bên cô út, út vẫn loay hoay chặn, đàn vịt đói nhao nhác chạy đi chạy lại. Dọc 2 bên ao chạy ra cánh đồng dượng út đã cắm đăng ngăn đàn vịt, ngoài xa còn trống 1 khoảng làm cửa, hôm qua lo sửa ghe dượng chưa cắm lại. Bỏ tấm đăng lên thuyền, đẩy ra đoạn trống cắm đăng kín lại, trong này út với ra:
- Rành gớm nhỉ?
Út rảnh tay ra đầu bờ đợi, đẩy thuyền vào út nói, lên rửa chân tay bẩn hết rồi, theo sau út, quần út sắn quá đầu gối, bắp chân trắng lốp lấm tấm bùn, lại cặp mông lúng lính… Út múc nước dội cho mình rửa tay… bòng bưởi phơi ra, than thầm, muốn úp mặt vào quá út ơi. Khi không út hỏi:
- Sao hôm qua không thấy sang?
- Hôm qua mệt con ngủ sớm, nửa đêm mới dậy chắc cô út ngủ rồi con không sang.
- Út để đèn bếp, cứ sang mà lấy có sao đâu.
- Đêm hôm lục sục cô út mất ngủ con ngại.
- Út để đèn, muộn sang cũng được, để ông cố ngủ.
Ông cố liên quan gì ở đây??? Ờ phải, ông cố ngủ rồi yên tâm hơn. Cứ tưởng mình tính hợp lý rồi, nhưng út tính còn kín kẽ hơn. Thấy nhột nhột ngẩng lên, út đang nhìn mình, trong đáy mắt long lanh ướt như có đốm lửa nhỏ chỉ chực bùng lên…
Chiều chống thuyền đi giăng lưới, ngoài đồng vẫn vẩn vơ nghĩ đến út, lại nghĩ đến hôm qua thằng em ám quẻ, buột miệng chửi, phắc, thằng em đang bỏ lưới hốt hoảng ngẩng lên, cái gì thế??? Không có gì, à mà hôm nay mày ở nhà bú tí đi, ngáy như trâu tao ngủ thế đíu nào được. Em tưởng anh buồn mới sang, đíu cần tao nằm 1 mình sướng hơn.
Giăng lưới về, lúc kéo thuyền lên kín đáo ngó 1 vòng xem út đâu, chiều muộn bóng út loáng thoangs chỗ chuồng heo. Phải sang thôi, vợ chồng út có đàn heo mới sinh, con heo mẹ nặng quá, mới đè chết 1 con, út muốn dồn lũ heo con sang chuồng nhỏ, con heo mẹ thương con cứ hực hực. Lũ heo nhỏ chạy vòng vòng, út vừa vỗ con heo mẹ vừa lùa đàn heo con. Phải nhảy vào rồi, con heo mẹ không quen hơi mình càng hực tợn, kêu út vỗ con heo mẹ, lùa hết lũ heo con sang hạ được cái cửa chuồng vừa quay sang út, con heo mẹ không thấy còn con nào hực mạnh, út giữ không nổi ngã ào ra đằng sau. Mình đỡ út nhưng mất đà đổ theo, vừa may ngã dựa vào cột chuồng, vẫn ôm chặt út, 1 tay ôm bụng, 1 tay ôm bưởi… Lớn hơn mình tưởng nhiều… Út hoàn hồn cựa quậy mình buông ra ngay. Út quay lại cảm ơn, ánh chiều trạng vạng, vẫn thấy mặt út hồng hồng.
Chập tối,thằng em chúi mũi vào lap nó lại xin đâu trang bóng cỏ trực tiếp trên mạng, mình cáu chửi ầm lên, nó phân trần, trang cỏ chỉ có 500k, em gõ tí hút cỏ cho ngon. Ừ thôi kệ nó thế này nó cũng ngoan chán rồi, tính việc mình đã. Gọi cho gấu, chỉ được vài câu yêu thương, rồi lại cơm gạo áo tiền vòng quay muôn thủa. Gọi cho em, giọng em lí lắc vô tư, nhẹ đi được đôi phần. Vào đây lâu lâu đâm so sánh, giọng Nam ngọt và nhẹ hơn nhiều, giọng chị em ngoài đó kể cả gấu, choe chóe chói hết tai.
Xong, giờ có thằng khách hàng nào gọi cũng kệ nó, mai tính. Thằng em chửi từ chiều rồi, hôm nay chắc chắn nó về bú tí, mà phải về chứ, tao cũng còn đi bú… tối nay nằm nghe mày ngáy nữa chắc tao tăng sông chứ không phải ông cố.
9h thằng em biến, mình ra khép cửa nhưng chủ yếu là quan sát tình hình. Bên dì 3 điện tắt rồi, nhưng bên ông cố vẫn sáng. Út tính rồi, không vội được, loanh quanh trên mạng được nửa tiếng, lại phải thò đầu ra. Bên ông cố vẫn sáng đèn, lòng như lửa đốt, lại thụt vào… đi đi lại lại, gần 10h bên ông cố mới tắt đèn, vãi ông cố. Cả khu vắng lặng tối om, xa xa mới có vài ánh điện… dậy mà đi ơi đồng bào ơi.
Vơ gói mỳ mở cửa sau đi lò mò lối sau sang gần nhà út, đèn bếp leo lét, cửa khép hờ… chỉ cách vài bước chân nữa sao trống ngực đánh mạnh thế nhỉ, kinh nghiệm chinh chiến biến đâu cả, y như lần đầu đi Đồ Sơn. Đứng cửa bếp, tính lại 1 vòng, tất cả đều hợp logic, không thể sơ sẩy được. Đẩy nhẹ cửa đi vào, qua cửa gian trong gian ngoài, út đang nằm võng, đầu gối lên tay, tóc xổ dài chấm đất… Thấy có người út ngồi dậy, nhận ra mình ánh mắt út long lanh khác lạ, út vẫn thả rông… Mình nói khẽ :
- Con qua lấy nước, cô út ngủ muộn thế?
- Có 1 mình ở nhà buồn xem tv muộn, bình thủy út để trên bếp kìa.
Không quan tâm út nói gì cứ đi lên nhà, ngồi ngay đầu giường đối diện út, út vẫn ngồi võng, ánh sáng tv nhấp nhoáng mờ mờ, khe ngực sâu hun hút… bắt đầu nóng trong người… nhưng vẫn phải kéo đẩy, đò đưa…
Lái sang chủ đề máu, út trả lời câu có câu không,lừa vào thế, út mắc cỡ mặt út căng dần… sắp đến đoạn căng thẳng… vừa lừa vừa nhìn sâu vào mắt úi, mình nhìn út ánh mắt cũng long lanh không kém. Út nhột, mặt đỏ rần… chịu không được nữa út đứng lên:
- Thôi út đi lấy nước.
Đứng loay hoay trong bếp, đi ra sau , đứng sát lưng út, yên lặng… mình tỏ ra căng thẳng thở đều vào gáy út, út càng nhột chân tay luống cuống, chạm nhẹ chym vào mông, út không tránh… được thể càng tỳ sát vào… út đứng trân trối… vòng tay ôm… út thốt nhẹ :...