watch sexy videos at nza-vids!

tai phim sex hay
Bạn đang truy cập trang VKLDKM.SEXTGEM.COM
Nếu load trang bị lổi "XtScript Error: Timeout" thì hãy load lại nhé
Hãy cùng

Xem Phim Sex

và

Đọc Truyện Sex

trên chiếc dế yêu của bạn !

↓↓ » »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Truyện sex Em đã lỡ yêu cô bạn học cũ rồi


Đăng Admin 4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11090
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter


Buổi sáng tập thể dục, đá bóng với mấy thằng trong Trung đội với nhau, bọn tôi lao ra biển tắm..
Bỗng tôi nhìn thấy 2 cô bé da ngăm ngăm tắm gần chỗ chúng tôi, tôi bơi lại và hỏi thăm.
- Em ơi cho anh hỏi mấy giờ rồi.
- Em không biết.
- Nhà em có gần đây không? Tôi hỏi cô chị.
Hai chị em nhà ở gần đấy, cô chị tên Xuân học lớp 11, cô em học học lớp 7.
Buổi đầu tiên tắm biển Nha Trang là thế, mỗi trận bóng trên bãi cát dưới chân núi (vẫn thuộc khuôn viên của đơn vị) là tôi lại tắm biển, tôi lại lân la bắt chuyện làm quen với 2 chị em..
Mấy thằng kia thì có lẽ thằng nào cũng có NY ở quê nên không thích thì phải, vả lại bọn nó đến trưa là trốn ra ngoài chơi PS, chơi Haftline hay mấy trò như Commando, IGI.. ngay đó mà.
Tôi thì không thích chơi PS với bọn này lắm vì tỷ số mà tôi đá với bọn nó thường đi quá con số 4, thậm chí có trận luộc tới 16-0. Tôi chỉ khoái cái khoản….a á a thôi…hê hê.
Nhà em nuôi cá lồng ở gần đó, em học lớp 11, tên Xuân, dáng cao ráo, nước da hơi ngăm, nhưng chỉ bằng 1/2 Phi La Đen thôi, da giống Mỹ Tâm những năm mới đi hát vậy.
Tán tỉnh đến 2 tháng thì tôi mới rủ được em đi ăn kem, cô em cũng biết ý nên không bao giờ đòi đi cùng.
Nếu mà đi cùng khéo tôi còn lâu mới va chạm được với em.
Con đường từ TP Nha Trang đi men theo biển phải đến 6km mới là cổng doanh trại đơn vị tôi, con đường đó rất ít người đi, chỉ có một số ít bà con nuôi cá, nuôi tôm dọc theo bờ biển gần đấy mới đi. Còn dân TP tôi dám chắc chả ai đi đường đó làm cái gì, chả có hàng quán gì, chả có dịch vụ gì, đi vào sâu quá mà lạ mặt là mấy thằng gác của đơn vị tóm lại hỏi ngay.
Buổi đầu tiên hẹn em, tôi hẹn em một địa điểm mà tôi chỉ trước, nó cách cổng doanh trại khoảng 1,2 km, vì chỗ đó có cái cây Me để bọn lính phi thân qua hàng rào.
Tôi mặc áo may ô trắng của bộ đội, quần đùi màu xanh bộ đội luôn, nhưng không mặc quần lót làm gì cả, vì đằng nào cũng mặc thêm cái quần nữa. Một cái áo sơ mi đen, mũ lưỡi chai, một cái quần ka ki đen và đôi giày thể thao được tôi cho vào bao xốp ( túi nilon). Ở trong đơn vị có thằng cha chính trị viên người Hà Tĩnh chó chết lắm, hắn bắt phải mặc đúng đồng phục trong đơn vị: áo may ô, quần đùi xanh lá, thằng nào mặc linh tinh nó nhìn thấy là ăn kỷ luật ngay, cả D (tiểu đoàn) ai cũng ghét, nếu không phải trong quân ngũ thì bọn nó đấm chết.
Tôi trèo lên cây Me rồi phi thân ra ngoài tường đơn vị, một bãi cỏ đáp xuống an toàn. Cởi đôi dép nhựa lính ra, nhét vào dưới một cục đá sát tường. Mặc quần Kaki, mặc áo sơmi đen, đóng thùng lại, đi giày thể thao cho dễ vận động, có gì ai đuổi còn chạy được, vì kinh nghiệm mấy ông lính đi trước , chạy bộ ra phố 6 km để chơi game mà đi dép hay giày tây thì tao đố thằng nào đi nhanh được.
Đang thả bộ thì thấy em đi xe đạp từ từ đến, tôi vẫy tay..
- Anh đúng hẹn nhỉ. Đường này vắng hoe, cả đoạn đường dài có mỗi mình em đi.
Trước giờ cơm chiều lũ kia đi chơi game về hết rồi còn đâu, gần 19h rồi chả mình em đi thì còn ma nó đi à? (tôi nghĩ bụng).
Tôi chở em đạp với tốc độ như cua rơ phải đến 35km/h.
- Anh làm gì mà chạy nhanh thế.
- Qua mấy trạm gác, bọn nó mà nhận ra anh là toi
- Thế à! Anh không mặc quần áo bộ đội cho oách.
- Không được , ra ngoài đường mà gặp Kiểm soát quân sự nó dẫn về đơn vị thì mặt mo.
- Thế anh mặc sẵn quần áo này trong đấy à..
Mặc nguyên bộ này mà trèo cây rồi nhảy xuống chỉ có nước là rách quần, tôi đành nói phét nhưng vẫn cần thận từng lời nói và đánh trống lảng.
Tôi nào dám nói là trốn, trông nó không ra thể thống gì thằng đàn ông cả. Tôi đáp gọn lỏn cho xong chuyện.
- Ừ! Em thích ăn kem hay chè?
- Thế các anh gác cửa cho anh ra à?
Hỏi lắm thế. Giờ này giới nghiêm đéo ai cho ra, nhưng vẫn phải nói phét tiếp.
- Ừ ! Hôm nay thằng bạn nó gác, nên ra được.
- Trời nóng thế này, ăn kem anh nhé, em chỉ đường cho.
Đường TP nào mà tôi chả biết như lòng bàn tay, quán nào, dịch vụ nào mà tôi đi qua thì nó nằm hết trong CPU rồi, khỏi chỉ, nhưng vẫn phải nói mềm.
- Ừ em chỉ cho anh, anh mới đến không biết.
Câu chuyện cứ lan man cho đến quán Kem ở ngay đối diện công viên…..
Quen biết với mọt bé học sinh cũng có cái hay, nhưng cũng không ít cái dở.
Tuổi teen xác thì lớn, nhưng tâm hồn còn lắm cái ngây thơ. Cũng may cô bé này không nũng nịu lắm, nên dễ thở hơnnhiều.
Những buổi sáng gặp gỡ trò chuyện tôi biết Xuân đang học lớp 11 và lực học ở mức trung bình yếu, được cái cô bé khéo tay.
Để tăng thêm tần suất và cường độ theo chỉ thị của đại tướng Võ Nguyên Giáp: Thần tốc, thần tốc, thần tốc hơn nữa. Táo bạo, táo bạo, táo bạo hơn nữa. Tôi chuyển sang tấn công buổi chiều, vì trốn ra luôn cùng 1 đám lính tráng cho tiện. Vì kỷ luật tội trốn ban đêm là gay go lắm, vả lại buổi đêm mấy bố hay gõ kẻng báo động, đi về muộn là khó dậy nổi , chậm chân một phút là chính trị viên cho xuống chăn heo ngay…
Nhất cự ly nhì cường độ, các cụ dặn rồi , cứ thế mà làm..
Ăn cơm ngủ trưa xong , đến 14h30 là dậy, đến phiên trung đội (21 người)nào trực thì cứ thế mà làm, công việc chỉ có tưới rau, thái rau nấu cám cho heo ăn . Cả vườn rau rộng hàng chục ngàn m2, chuồng heo cũng dễ cả trăm con (tôi chưa vào chuồng heo bao giờ)..21 người làm không nổi đâu, trong bộ đội thì lúc nào cũng có cả chục thằng bị kỷ luật làm phụ, mà mấy thằng kỷ luật làm là có giám sát…14h30 dậy, đánh răng rửa mặt xong cả bọn ra ngoài bằng cổng chính luôn, dĩ nhiên là có vài xe Rau đủ cả -4 . Tôi thì đương nhiên lượn vào xóm chài xem cá mú rồi…
Xóm chỉ có 14-15 hộ sát chân núi nuôi cá lồng và tôm, con đường vào xóm lởm chởm toàn đá bằng cái nắm tay, cũng may là con đường cũng chỉ 200m. Đàn ông con trai thì ở ngoài chỗ nuôi cá hết, vừa trông cá, vừa bán cá cho những du khách nào ghé thuyền đến mua.
Xuân học buổi sáng, còn nhỏ em học buổi chiều , em học không sáng dạ lắm nên buổi chiều thường ngồi học bài và làm bài tập. Những tháng đầu đóng vai gia sư, tôi chỉ cho em nhiều thứ, nhưng chỉ cho em vất vả lắm, vì căn bản có đâu mà chỉ.. Lại phải dạy các kiến thức rơi vãi từ lớp 8-9-10. Nhưng tôi chịu 2 môn Hóa với Lý bởi tôi dốt đặc từ bẩm sinh rồi…
Những cái chạm tay, va chạm nhẹ làm cho em e thẹn, cũng may em thuờng xuyên nhìn con trai quần đùi , cởi trần ở xóm chài này nên đỡ bỡ ngỡ về cơ thể đàn ông..
Rồi ngày 2/4 năm 2000 kỷ niệm 30 năm giải phóng TP Nha Trang, tối hôm đấy trường em đi cắm trại. Em rủ tôi đi cùng, nhưng tôi sợ kỷ luật lắm làm sao dám trốn nguyên đêm, lạng quạng là hạ cấp, lao động 2 tuần như chơi ( tôi công tác tốt và tư chất không đến nỗi nào, chỉ 5 tháng là tôi đã leo lên là Trung đội trưởng với cấp hàm trung sĩ, trong khi đó khối thằng vẫn còn binh nhì , thằng nào hồ sơ tốt cũng chỉ là Hạ sỹ).
Tôi hỏi han ông Ctr ( Đại đội trưởng) về việc xin nghỉ 1-2 ngày, ổng chỉ qua phòng BCH cấp D (tiểu đoàn) mới giải quyết được, chứ ông không dám cho nghỉ.
Thời bình có khác, xin nghỉ 2 ngày thăm bạn bè ra chơi đơn giản, ông viết cho tờ giấy cái roẹt.
ĐC…. đơn vị.. được phép nghỉ 2 ngày…. xong.
Tối hôm đó tôi bắt xe ôm, không quên cầm theo cây Guitar (thời HS có học nhưng trình độ gà mờ lắm, giờ thì tay chân cứng đơ rồi không chơi được nữa).. 7h30 tối đến hội trại trường em, đang văn nghệ, mò đến lán trại lớp em . Mấy thằng choai choai lớp em đang có vài con mực, cá chỉ vàng và 1 bình 4 lít dưới chiếu.
- Nhiều thế uống 4 ngày không hết mấy thằng nhãi (tôi khinh thường tự nhủ).
Em đang cùng với mấy con nhỏ hát suông vài bài tình yêu vớ vẩn ….ngồi nhìn chiếc lá rụng rơi bên cội nguồn, lá rơi lá rơi.....
♥ Đánh dấu trang này
« Trước1...56789...28Sau »
↑↑ Cùng chuyên mục
XtScript Error: Timeout.
Tags: