Truyện Sex Cô thư ký Hằng xinh đẹp
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26446
Chia sẻ:
– Tuyệt vời quá … cám ơn Hằng nhé.
Cô đẩy ông Dũng lăn xuống một bên rồi vùng dậy. Cô không biết phải nói gì trong lúc này nữa. Cô vội nhảy xuống giường nhặt quần áo dưới sàn lên để mặc lại. Lúc cô đứng mặc lại quần áo, tinh trùng trào từ trong người cô ra chạy dọc theo làn da trắng muốt của đùi cô. Ông Dũng dán mắt vào nhìn có vẻ thích thú khiến cô càng xấu hổ hơn. Nằm trên giường ông Dũng tỏ ra quan tâm an ủi động viên cô, nhưng quá xấu hổ Thu Hằng không nói một lời, mặc quần áo xong là cô cúi gằm mặt chạy vội về phòng mình.
Về đến phòng khách sạn của mình, Thu Hằng vội vào buồng tắm bật vòi tắm kỳ cọ thật sạch. Cô không muốn tin vào cái cảm giác nhớp nháp nơi âm đạo của mình. Cứ nghĩ đến việc cô vừa để cho một người đàn ông không phải là chồng mình giao hợp với mình mà nước mắt cô lại trào ra vì hối hận.
Tắm rửa sạch sẽ xong, nhìn đồng hồ đã 10 giờ. Cô chợt nhớ là trước khi đi đã hứa gọi điện về cho chồng và con. Thu Hằng vội nhấc phone gọi về nhà. Trong khi nói chuyện với chồng, cô phải cố lắm mới tỏ ra bình thường được, đầu óc cô không thể gạt bỏ được những gì vừa diễn ra trước đó giữa cô và ông xếp của cô. Miệng cô nói những lời yêu tHằng với chồng mà con tim cô nhói đau. Nếu mà chồng cô biết được cô vừa dạng chân ra cho một người đàn ông khác làm tình thoả thuê rồi xuất tinh ào ạt vào người cô thì chắc cô chết vì xấu hổ mất. Sau khi nói chuyện với chồng và nựng con mấy câu xong, Thu Hằng bỏ phone xuống và tắt đèn đi ngủ. Cô cứ nằm trằn trọc suy nghĩ mãi về những gìvừa diễn ra. Càng nghĩ cô càng cảm thấy bối rối khó xử. Cô hiểu là để xảy ra chuyện vừa rồi là cô đã cực kỳ có lỗi với chồng, nhưng nếu cô không chiều ông Dũng thì rất có thể .ông ta sẽ tức giận mà đuổi việc cô. Cô không thể để mất công việc hiện nay của cô nhưng chẳng nhẽ một người phụ nữ đoan trang từ trước đến nay cực kỳ phản đối chuyện ngoại tình như cô lại có thể chấp nhận cho ông xếp của cô làm cái chuyện thiêng liêng mà chỉ dành cho người chồng yêu quí của cô… Cô cứ suy nghĩ mãi không biết phải làm thế nào cho phải… mãi đến hai ba giờ sáng cô mới chợp mắt được.
Sáng hôm sau, lúc xuống ăn sáng ở phòng ăn ở khách sạn gặp ông Dũng, Thu Hằng chỉ lí nhí chào mà không dám nhìn thẳng vào mắt ông ta. Ông Dũng thì vẫn tự nhiên cười nói như không. Lúc ngồi cùng ăn ông ta không hề đá động gì chuyện hôm qua cả mà chỉ ân cần hỏi cô có ngủ được không, có mệt lắm không… Ông Dũng hỏi những câu thăm hỏi sức khỏe rất bình thường như mọi khi, nhưng Thu Hằng thì lại cảm thấy như ý ông muốn hỏi sau chuyện ân ái hôm qua cô có mệt không, má cô tự nhiên hồng lên vì xấu hổ. Suốt bữa sáng, hầu như Thu Hằng chỉ cúi mặt ngồi ăn và dạ vâng những câu hỏi han của ông xếp. Lúc ăn xong đứng lên, ông Dũng nói với cô:
– Anh biết em đang suy nghĩ nhiều về chuyện tối qua…bây giờ chúng ta đi làm việc đã, chiều anh em mình sẽ ngồi nói chuyện thẳng thắn với nhau, em có đồng ý không?
Khẽ gạt mái tóc sang bên, Thu Hằng khẽ gật đầu. Suốt sáng hôm đó họ đi làm việc với đối tác. Đến tận 3 giờ chiều công việc mới xong. Chia tay với đối tác xong. Ông Dũng quay sang bo cô lên xe đi với ông. Đến một quán cafe yên tĩnh, ông ta đưa Thu Hằng lên tầng 2 của quán. Vào giờ này, trên tầng 2 của quán cafe không có một ai khác ngoài họ. Gọi mỗi người một ly cafe xong, đợi người phục vụ đi xuống gác, ông Dũng đi thẳng vào vấn đề với Thu Hằng. Ông phân tích rất dài là chuyện này vô hại, cả hai bên cùng vui vẻ, không ảnh hưởng gì đến hạnh Dũngc gia đình nếu chồng cô không biết và anh ta cũng không thể biết được nếu như Thu Hằng không thú nhận. Hơn nữa nếu Thu Hằng chấp thuận thì cô sẽ rất có lợi, ngoài chuyện tăng lương, trước mắt ông Dũng sẽ đưa cho cô ngay một khoản tiền lớn để cô đổi xe máy như mơ ước của cô. Ông cũng nói thẳng là nếu cô không đồng ý thì ông đành phải cho cô thôi việc. Thu Hằng ngồi im lặng hồi lâu nghe ông Dũng nói. Cô không biết phải trả lời như thế nào? thực tình thì cô cũng không phản đối hoàn toàn những gì ông Dũng nói, đêm qua cô đã suy nghĩ mãi rồi, cô không dám nghĩ đến việc bị đuổi việc, nhưng cô cũng không thể mở miệng trả lời là cô chấp nhận ân ái với ông ta được. Thực ra ông Dũng cũng là một người tốt trên nhiều pHằng diện, chỉ có điều ông ta có nhu cầu về khoản đó, hơn nữa ông lại ở vị trí thuận lợi để có thể thoả mãn cái ham muốn đàn ông của mình. Điều này thì cũng không có gì là trái tự nhiên có. Như hiểu được sự khó xử của cô, ông Dũng bảo cô không cần phải trả lời ngay là đồng ý hay không đồng ý mà cứ im lặng là đủ rồi. Sau đó họ về khách sạn. Ông Dũng bảo anh lái xe cứ về nhà họ hàng ở Hải Phòng, để xe cho ông tự lái, đến chiều mai thì đến khách sạn để về Hà nội. Đợi anh lái xe đi rồi, ông ta quay sang bảo Thu Hằng sắp xếp hành lý trả phòng khách sạn để đi Đồ Sơn với ông. Thu Hằng ngơ ngác:
– Em tưởng chúng ta ký xong hợp đồng rồi cơ mà.
Ông Dũng cười bảo cô:
– Anh là giám đốc của em phải không? thế thì anh bảo em đi xuống đó có việc với anh thì em cứ đi. Anh đảm bảo an toàn tuyệt đối cho em.
Thu Hằng hơi ngờ ngợ chuyện xuống Đồ Sơn này có vấn đề nhưng cô ngậm ngùi gật đầu chứ không hỏi gì thêm. Họ lên đường đi Đồ Sơn. Chỉ chưa đầy một tiếng là họ đã xuống đến nơi. Mặc dù mới vào đầu hè, nhưng bãi biển đã bắt đầu có khách đến nghỉ. Xe chạy dọc theo con phố song song với bờ biển. Luồng gió biển mát rượi, hơi mặn mặn mùi muối khiến Thu Hằng thấy đầu óc sảng khoái tỉnh táo hẳn lên. Thu Hằng thích biển lắm nhưng đã mấy năm nay rồi gia đình cô không có điều kiện để đi nghỉ mát ở biển. Ông Dũng cho xe tấp vào một khách sạn tư nhân rất đẹp. Rất tự nhiên, ông Dũng lấy một phòng đôi trên gác cho hai người như một cặp vợ chồng vậy. Tuy không nói ra, nhưng cô đã có quyết định ngầm trong lòng khi đồng ý đi Đồ Sơn với ông xếp. Cô cảm thấy mình là người vợ đốn mạt, lòng cô đau nhói vì cảm giác tội lỗi nhưng cô vẫn im lặng ngoãn ngoãn theo ông Dũng xách hành lý lên gác. Căn phòng không rộng lắm nhưng khá đẹp, giường ngủ trải ga trắng muốt ngay dưới chiếc cửa sổ rộng nhìn thẳng ra bãi biển xanh ngắt. Sắp xếp đồ đạc xong, Thu Hằng thèm được tắm một cái cho sạch sẽ sau cả một ngày làm việc. Cô đang định lấy quần áo để tắm thì ông Dũng lại vào buồng tắm tắm trước, nên cô ngồi xuống giường đợi….Ông Dũng đang có vẻ rất vui, vừa tắm hoa sen ỳ oạp, ông vừa ngêu ngao hát rất buồn cười…Tắm xong, trong bộ quần sóc áo phông, ông Dũng đi ra phòng và bỏ cô có muốn tắm thì tắm còn ông xuống dưới nhà uống cốc bia cho đỡ khát…..Thu Hằng vào buồng tắm….tia nước lạnh khiến cô cảm thấy sảng khoái hẳn…..Thu Hằng đứng hơi dựa lưng vào tường, để cho nước lạnh xối dọc theo người, hai tay cô tỷ mẩn chậm rải xoa khắp người….. Cô say sưa tắm rất lâu cho đến khi cô chợt liếc vào gương thấy ông Dũng đứng ngoài đang say sưa ngắm nhìn cô qua cánh cửa buồng tắm hé mở. Giật mình Thu Hằng vội vã lấy chiếc khăn tắm quấn tạm vào người. Ông Dũng bước hẳn vào buồng tắm, mỉm cười nói với cô:
– Người em đẹp lắm Hằng à, có gì mà phi xấu hổ, thực sự anh chưa thấy một người phụ nữ nào có cơ thể nõn nà cân đối khoẻ mạnh như em.
Thu Hằng lúng túng quấn chặt chiếc khăn tắm, lùi sát vào tường buồng tắm khi ông Dũng tiến lại gần cô. Ông ta ôm trầm lấy Thu Hằng, cô cảm nhận được bộ phận giống đực của ông ta cộm lên chạm vào đùi cô. Ông Dũng lắp bắp nói trong hơi thở nóng hổi:...